Đây là lần đầu tiên Tần Gia Mộc hẹn Từ Minh Húc ra nói chuyện riêng.
Cậu cảm thấy, cậu có thể sẽ tìm được cách giải quyết ở chỗ Từ Minh Húc.
Quán cafe...
Hai người ngồi vị trí đối diện nhau trên bàn tròn ở tầng 2, cạnh cửa sổ.
Tần Gia Mộc lên tiếng: "Anh biết tôi đang yêu đương với 3 người nhỉ?"
3 người ở đây là bao gồm cả Lưu Dĩ Vân nữa, mặc dù cậu từ chối mối quan hệ này trước mặt Phương Chính Hạo, nhưng thực ra trong lòng đã ngầm chấp nhận hắn.
Từ Minh Húc: "Cậu biết tôi có tình cảm với cậu, tại sao lại nói những lời này?"
Tần Gia Mộc thở dài: "Tôi không có ý đó, chỉ là, đôi lúc...hơi khó xử."
"Cho dù ai cũng nói với tôi là có thể chấp nhận tôi yêu cả những người khác nữa, thế nhưng đến khi mấy người họ ở với nhau, phương thức ở chung lại có vẻ khá..."
Tần Gia Mộc không nói hết, nhưng Từ Minh Húc hiểu.
Anh chậm rãi nói: "Tôi hiểu rồi, cậu cảm thấy họ nói được nhưng không làm được đúng không?"
"Sợ bọn họ gặp nhau sẽ xích mích hoặc là có chuyện gì đó."
Tần Gia Mộc khẽ gật đầu.
Quý Cảnh Lam và Phương Chính Hạo thì không nói, nhưng Lưu Dĩ Vân, rồi thêm cả người trước mặt này nữa.
Ai cũng muốn người mình yêu là của riêng mình, không ai cam tâm tình nguyện chia sẻ cho những người khác cả.
Thực ra việc mấy người đó chấp nhận yêu chung người với người khác đối với Tần Gia Mộc mà nói đã rất độ lượng rồi, thế nhưng cậu sợ mối quan hệ này sẽ không được lâu dài vì bọn họ có xích mích, rồi không có cảm giác an toàn, thế nên mới tìm phương pháp giải quyết.
Từ Minh Húc hỏi: "Cậu thấy thế nào?"
Tần Gia Mộc ngơ ngác: "Hả?"
Từ Minh Húc: "Quan trọng là cậu nghĩ như thế nào, tôi cảm thấy cậu quá để tâm đến cảm xúc của bọn họ mà quên mất bản thân mình rồi."
"Cậu biết là sẽ thiệt thòi cho bọn họ, nhưng vấn đề là bọn họ cũng đồng ý như thế chứ không phải là cậu ép bọn họ phải chấp nhận cậu yêu người khác."
"Cậu cảm thấy bọn họ khó chịu, nhưng cậu thì không sao?"
Tần Gia Mộc: "Có chứ, nhưng mà mỗi người đều có điểm đáng yêu.
Phương Chính Hạo ngoài lạnh trong nóng, thường nghiêm túc với người khác nhưng lại rất dịu dàng với tôi.
Quý Cảnh Lam hòa đồng vui vẻ, Lưu Dĩ Vân thì cợt nhả nhưng cũng rất biết quan tâm tới người khác."
"Còn anh, trầm ổn chín chắn, rất đáng tin cậy."
Từ Minh Húc: "Cậu biết không, vấn đề này căn bản không phải là của cậu, thế nên cậu đi tìm cách giải quyết thì sẽ không ra đâu.
Cậu phải nói gì đó với bọn họ đi, bởi vì tương lai có thể cũng sẽ thế này mà, có phải không?"
Tưởng đến thế là hết rồi, không ngờ Từ Minh Húc còn nói thêm một câu: "Còn có thêm một người khác nữa mà, nên phải nhanh nhanh xử lí đi."
Tần Gia Mộc mất 2s để hiểu ý của Từ Minh Húc, cậu thoáng đỏ mặt.
Sau đó không ai nói gì nữa, nhưng