"Tay cô đang sờ ở đâu đấy?"
Cố Cách Cách che mắt lại không đành lòng nhìn.
Khi Miêu Tư Lý say ngã trong phòng VIP, Cố Cách Cách chỉ nhìn đúng ba giây rồi chẳng chút do dự kêu phục vụ lên. Cô tự nhận mình không có khả năng mang Miêu Tư Lý xuống phía dưới. Nhưng khi ba chàng trai bước vào có khuôn mặt anh tuấn, dáng người cao thẳng, mà cô hoài nghi đó là phục vụ nam do khách sạn đặc biệt bố trí cho khách, thì lập tức thay đổi ý định, yêu cầu đổi thành nữ phục vụ, rồi sau khi nhìn thấy những nữ phục vụ có khuôn mặt trang điểm xinh đẹp, dáng vẻ cao gầy, Cố Cách Cách lại lần nữa thay đổi. Nghiêng đầu, suy nghĩ tới một phương pháp tương đối an toàn. Xin hỏi, nơi này có bà cô nào lớn tuổi một chút, sức khỏe dồi dào một chút không?
Nhóm nam nữ phục vụ trẻ tuổi đưa mắt nhìn nhau tự hỏi, chỉ đưa một người uống say xuống lầu thôi mà, vì sao phải tìm phụ nữ lớn tuổi với sức khỏe tốt chứ? Đồng loạt lắc đầu, Không có.
Cố Cách Cách có chút buồn bực, vừa định nhẫn tâm đẩy Miêu Tư Lý vào trong hang sói, thì một nữ phục vụ rụt rè hỏi, Dì dọn vệ sinh được không? Ở đây có dì Trương khiêng một thùng nước lớn lên năm tầng lầu mà không thở dốc. Hai mắt Cố Cách Cách lập tức tỏa sáng. Đúng là người đó!
Vì vậy sau khi dì Trương đến, nhìn thấy Miêu Tư Lý đã say đến bất tỉnh nhân sự, không nói gì liền vác lên vai (...), rồi chỉ nói một câu: "Chà, con bé này nặng đấy."
Miêu Tư Lý bị coi như bao tải vác đi, Cố Cách Cách làm sao còn để ý đến hình tượng, mỗi tay xách một cái túi, bước đi trên giày cao gót, nghiêng ngả lảo đảo chạy theo sau dì Trương. Khi vào thì kiêu ngạo như công chúa, khi ra thì chật vật như hầu gái (...).
Tới gara, ngay lúc dì Trương chuẩn bị buông Miêu Tư Lý xuống, liền thốt ra một câu nghi vấn. "Tay cô đang sờ ở đâu đấy?" Nếu nghe kỹ, còn nghe thấy được trong giọng nói có chút ngượng ngùng (...).
Cố Cách Cách nghe thấy liền ngẩng đầu, lập tức tự khen bản thân đã đưa ra một quyết định vô cùng sáng suốt. Lúc này hoàn toàn không có chút vị chua nào trong lòng cô, thực sự không hề có. Bàn tay tự do của Miêu Tư Lý sau một hồi lung tung quờ quạng, cuối cùng tìm được một điểm tựa đó là lập tức đặt trên bộ ngực đẫy đà của dì dọn vệ sinh (...), ý muốn bảo duy trì tư thế lúc này của cô — tư thế được vác trên vai hệt như bao tải. Có lẽ cô cảm thấy tư thế như vậy thoải mái hơn so với đứng trên mặt đất, hoặc là do bị khiêng xóc cả một đoạn đường cảm tưởng như đang cưỡi ngựa, nên làm vậy chỉ vì đề phòng ngã khỏi ngựa.
"Cái cô kia, cháu che mắt làm gì, mau đến lấy con bé này xuống đi."
Cố Cách Cách lập tức cảm thán dì Trương dùng từ quá chuẩn xác, không phải đỡ xuống, không phải cõng đi, cũng không phải ôm xuống, mà trực tiếp dùng chữ lấy xuống, quả thật bà đã coi Miêu Tư Lý trở thành bao tải. Cô bước tới, việc làm trước tiên là rời bàn tay đang ăn đậu hủ của Miêu Tư Lý, mặc dù đó là tào phở, nhưng cũng là một loại đậu hủ, rồi vỗ mặt cô: "Miêu Tư Lý, tỉnh lại mau."
Sau khi bị tát vài chục cái, cuối cùng Miêu Tư Lý mới mở mắt, con ngươi loạn đảo, mất một lúc lâu sau mới tìm thấy được tiêu điểm, rồi khi nhìn thấy người trước mắt thì lập tức sung sướng kêu lên: "Cố Cách Cách!" Sau đó bám lấy cổ Cố Cách Cách, nhào lên. Đáng tiếc cô không biết tình cảnh lúc này của mình, nếu không chắc chắn sẽ không nhào tới. Vì vậy hậu quả là cả ba người cùng té ngã trên mặt đất, hỗn loạn nằm đè lên nhau (...).
Lúc dì Trương rời đi nhìn còn chật vật hơn cả khi Cố Cách Cách đi ra từ trong khách sạn, ngay cả tiền boa cũng chưa lấy đã bụm mặt chạy đi (...). Động tác bụm mặt đó làm Cố Cách Cách vẫn đang nằm trên mặt đất thấy vô cùng chán chường. Đúng là nếu cô thấy một cô gái hôn một cô gái khác ở nơi công cộng, chắc cô cũng sẽ che mặt trốn đi. Miêu Tư Lý đang nằm trên người gặm cổ cô.
Cố Cách Cách vừa đảo mắt cảm khái 'con gái uống say thật đáng sợ', mà không biết mấy ngày trước khi cô uống say cũng phóng đãng chẳng thua kém Miêu Tư Lý lúc này, vừa nghĩ làm sao giải quyết vấn đề trước mắt. Không hề nói quá, nhưng nếu thật cứ tùy ý để Miêu Tư Lý tiếp tục, không loại trừ khả năng Miêu Tư Lý có thể ở ngay trên nền xi măng gara lập tức 'muốn' cô, thậm chí tay của Miêu Tư Lý đã trượt vào trong váy.
Cố Cách Cách dùng hết sức lực đẩy Miêu Tư Lý ra, rồi lấy chìa khóa trong túi xách của Miêu Tư Lý mở cửa chiếc BMW màu xanh ngọc, không quên mắng một câu, "Miêu Tư Lý, cô đúng là kẻ phá tiền." tiếp tục dùng toàn bộ sức mạnh đặt Miêu Tư Lý lên băng ghế sau, rồi mới chống tay lên eo to mồm thở phì phò. Nếu chụp được hình ảnh Cố Cách Cách lúc này, sau đó gửi cho những người từng thầm mến cô thì không biết sẽ có bao nhiêu trái tim thủy tinh tan vỡ, thực sự sẽ rơi xuống đất nát tan.
Có lẽ người trong xe vì bị cứng rắn nhét vào, nên ngủ không được thoải mái. Sau khi thay đổi rất nhiều tư thế, mới tìm được một thế thoải mái nhất để nằm, còn phát ra một tiếng Ưm~ mất hồn, khiến người đứng ngoài cửa xe nhìn thấy tất cả việc đó không nhịn được nuốt xuống ngụm nước miếng, hơn nữa còn nhìn thấy mơ hồ chiếc quần lót Lace màu đen khêu gợi bên dưới lớp váy, thực sự làm cô cảm thấy máu nóng đang bốc lên đầu.
Miêu Tư Lý, em đúng là yêu nghiệt, chắc chắn là em cố ý!
Năm năm trước, bởi vì tên oắt con này vẫn còn là vị thành niên, nên Cố Cách Cách không thể bất chấp tất cả xuống tay được, cũng vì thế mà xém chút bức ra nội thương. Năm năm sau, tên oắt con chẳng những trưởng thành,