Ăn được một hồi, cô loay hoay một hồi không biết làm thế nào để bóc càng cua ra.
Phong Thần Vũ cầm lấy gang tay đeo vào rồi bóc càng cua cho cô
- " ăn hết chỗ này rồi về" Đặt cái càng cua to bằng bàn tay vào đ ĩa Thiên An miệng hơi nở nụ cười.
Thiên An nghi ngờ anh ta nói thật hay nói đùa
Nhìn bao nhiêu đồ ăn hải sản trên bàn rồi quay sang nhìn đ ĩa của Phong Thần Vũ anh ta vẫn chỉ ăn thịt bít tết.
Toàn hải sản ngon như vậy mà anh ta không thử một miếng thì hơi tiếc
Cẩn thận bóc vỏ tôm ra rồi đưa tới trước mặt Phong Thần Vũ: " ahh!.
"
Anh ta liếc nhìn cô không ngờ mới sống chung mấy ngày Thiên An đã mở lòng với hắn hơn rồi.
Phong Thần Vũ nhìn miếng tôm nhẹ nhàng cúi xuống ăn rồi giữ lấy tay cô li3m ngón tay Thiên An giật mình đỏ mặt vội vàng rụt tay lại
- " a! anh làm gì vậy chứ!! Ở đây có! người đó "
Phong Thần Vũ thản nhiên như không có ai trong phòng đơn giản vì anh ta không để ý tới bất kì ánh mắt của ai
Phong Thần Vũ xua tay tất cả nhân viên liền ra khỏi phòng nhường không gian riêng tư cho hai người.
Thiên An xấu hổ nhét thức ăn vào miệng ,Phong Thần Vũ nghiêng đầu nhìn cô khẽ cười nhẹ : " cô nghĩ xem cách nào tiêu tiền cho nhà tôi bớt giàu đi "
Thiên An không ngẩng lên nhìn anh ta động tác dừng lại suy nghĩ: nhà người ta suy nghĩ làm cách nào để bớt giàu còn mình thì lại suy nghĩ làm thế nào để thoát nghèo
Do cúi xuống nên tóc cô rơi xuống suýt thì chạm vào bát Thiên An vội vàng ngẩng lên định đưa tay lên vuốt tóc thì thấy tay mình rất là bẩn loay hoay mãi không biết cách hất tóc ra đột nhiên Phong Thần Vũ đứng dậy đi ra sau cô rồi cẩn thận buộc tóc lên cho Thiên An.
Cô có chút cảm động với hạnh động nhẹ nhàng của anh ta
- " anh mua nhiều quần áo cho tôi như vậy bao giờ mới mặc hết? Còn bao nhiêu bộ trong tủ nữa mà " Cô với lấy khăn lau miệng rồi quay sang nhìn Phong