Triệu Quốc Khánh cũng không biết vì sao bom không nổ, nhưng anh không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, anh chớp lấy cơ hội này giơ súng trong tay bóp cò về phía Bond.
Bond cũng phản ứng rất nhanh, nhanh chóng chĩa họng súng về phía Triệu Quốc Khánh, đồng thời bóp cò.
"Bang!" Hai tiếng súng dường như vang lên rồi hợp thành một tiếng, sau đó Triệu Quốc Khánh lập tức ngã rầm xuống mặt đất.
Hai giây về sau, Triệu Quốc Khánh phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt, quay đầu nhìn cánh tay trái của mình.
"Chết tiệt, xui xẻo thật, lại bị bắn trúng vai!" Triệu Quốc Khánh thầm mắng một tiếng.
Trước đó trong trận chiến với Tùng Lâm Lang Triệu Quốc Khánh đã bị đâm một dao vào vai trái, nhưng một dao kia cũng không có đả thương đến xương cốt, nhưng phát súng này lại bắn trúng xương cốt.
Lý Thực Thành vừa mới bị phát súng trong trận chiến kia dọa cho giật mình, viên đạn của Triệu Quốc Khánh đã bay sát qua đầu cậu, làm cho cậu tưởng mình đã bị một phát súng bắn chết.
Hơn nữa, cậu còn tưởng rằng Triệu Quốc Khánh đã hi sinh, tận đến lúc Triệu Quốc Khánh ngồi dậy cậu mới ngẩng đầu nhìn về phía Bond.
Hai mắt Bond trợn trừng, chỗ mi tâm có một cái lỗ đầy máu, đạn ghim chính giữa mi tâm.
"Rầm!" Thân thể Bond ngã thẳng xuống đất, hai mắt mở trừng trừng, chết không nhắm mắt.
"Mẹ kiếp! Quốc Khánh, anh hù tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng anh chết luôn rồi!" Lý Thực Thành chạy tới gào thét.
"Đau, đau!" Triệu Quốc Khánh kêu lên.
Lúc này Lý Thực Thành mới phát hiện ra tay mình đụng vào vết thương trên vai phải của Triệu Quốc Khánh, cậu vội vàng chạy ra nói: "A! Thật xin lỗi, tôi không có cố ý!"
Triệu Quốc Khánh nhịn đau nhìn về phía Bàng Hổ, hỏi: "Cậu ta thế nào rồi?"
"Không sao, lúc nãy cậu ta chỉ bị đánh ngất thôi.
" Lý Thực Thành trả lời, nói tiếp: "Để tôi giúp anh băng bó vết thương đã!"
Triệu Quốc Khánh gật nhẹ đầu.
Lúc này Phùng Tiểu Long, Lãnh Vô Sương cũng đưa hai sĩ quan bị thương khác chạy tới, thấy tất cả mọi người không có việc gì họ cũng an tâm hơn.
Sau khi băng bó cầm máu vết thương xong Triệu Quốc Khánh đề nghị rời đi.
Mặc dù đội trưởng chiến đội Huyết Lang cùng đoàn lính đánh thuê Bầy Sói đều đã chết, nhưng ai có thể đảm bảo rằng những tên lính đánh thuê gần đó còn sống hay không?
Quan trọng hơn là những quả bom kia, không nên coi thường uy lực của hàng trăm quả bom nổ cùng một lúc.
Triệu Quốc Khánh không hiểu vì sao khi Bond bấm kíp kích nổ những quả bom kia lại không nổ, nhưng nghĩ tới mình bị hàng trăm quả bom bao vây và nó có thể nổ bất cứ lúc nào khiến da đầu anh có chút tê dại, thế là nhóm người dùng tốc độ nhanh nhất để rút lui.
Sau khi đợi bọn người Triệu Quốc Khánh rời đi, một người trong bóng tối đi ra, đây chính vị hôn thê âm thầm bảo vệ Triệu Quốc Khánh —— Tiêu Á Nam.
Tiêu Á Nam lấy một đống linh kiện ném ra sau lưng, cô chính là người gỡ linh kiện trên hàng trăm quả bom kia xuống khiến chúng không thể kích nổ, đây là những gì cô có thể làm cho Triệu Quốc Khánh trong trận chiến này.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Tiêu Á Nam xuất hiện một nụ cười ấm áp, cô biết vị hôn phu của mình đủ mạnh để tự bảo vệ bản thân, tương lai anh sẽ càng mạnh mẽ hơn, một ngày nào đó cô cũng sẽ vượt qua chính mình.
Triệu Quốc Khánh không biết Tiêu Á Nam âm thầm theo dõi mọi chuyện, bọn họ chạy một mạch qua hai cây số mới dừng lại, họ để hai sĩ quan và Bàng Hổ ở cùng một chỗ chờ đội cứu viện đến, những người còn lại thì cầm vũ khí lên tiếp tục tìm tung tích của đám lính đánh thuê ở trong núi.
Lần này Lãnh Vô Sương không từ chối đề nghị cùng hành động của Triệu Quốc Khánh, hắn thay Bàng Hổ gia nhập tiểu đội chiến đấu của Triệu Quốc Khánh, cũng tuyệt đối tuân thủ mệnh lệnh của Triệu Quốc Khánh.
Một tuần sau Triệu Quốc Khánh xác nhận trong toàn bộ khu vực thi đấu không còn sót tên lính đánh thuê nào, sau đó mới cùng cả đội ra ngoài.
Lúc này Tiêu Á Nam đã sớm rời đi, Triệu Quốc Khánh càng không biết cô từng xuất hiện ở đây.
Tư lệnh Trương đưa toàn bộ các sĩ quan và binh sĩ ra để nghênh đón bốn người Triệu Quốc Khánh, bọn họ không chỉ dành được chiến thắng trong cuộc thi quân sự, trở thành lực lượng lính đặc chủng, hơn nữa còn nhận được sự ưu ái dành cho người hùng chiến đấu.
Cuộc thi quân sự năm nay là cuộc thi tàn khốc nhất trong lịch sử, dường như ai tham gia cũng đều bị thương, nhất là Triệu Quốc Khánh, Phùng Tiểu Long, Lý Thực Thành, Lãnh Vô Sương những người đã kiên trì đến cùng để tiêu diệt sạch đám lính đánh thuê, bốn người vô cùng xuất sắc, bọn họ đã làm được chuyện người thường không làm được.
Vừa rời khỏi khu vực thi đấu, bốn người Triệu Quốc Khánh lập tức được đưa đến khu quân y để tiếp nhận trị liệu.
Bởi vì kể từ khi kết thúc cuộc thi quân sự đến kỳ tập huấn lính đặc chủng vẫn còn khoảng một tháng, cho nên trong một tháng này bốn người Triệu Quốc Khánh có thể an tâm tĩnh dưỡng thân thể.
Kỳ tập huấn lính đặc chủng vào một tháng sau khiến ai nấy đều hưng phấn, Lãnh Vô Sương đã từng tham gia kỳ tập huấn năm ngoái cũng tràn đầy mong đợi.
Chỉ cần có một vị trí trong kỳ tập huấn lính đặc chủng và thông qua vòng sát hạch cuối cùng, là có thể lập tức trở thành một lính đặc chủng chân chính trong Đội đặc chủng Phi Long.
Triệu Quốc Khánh tràn đầy ý chí chiến đấu.
Đội đặc chủng Phi Long, Tống Phi Dương.
Hãy chờ tôi, tôi tới đây!
Ngọn núi phía sau khu quân sự.
Triệu Quốc Khánh đánh ra những chiêu Hình Ý Quyền đầy uy lực.
Sau khi cuộc thi quân sự kết thúc Triệu Quốc Khánh và những người bị thương khác được đưa đến khu quân y để tiến hành điều trị, bởi vì bị thương nhẹ, cho nên họ chỉ ở khu quân y mười ngày, bốn người Triệu Quốc Khánh, Lý Thực Thành, Phùng Tiểu Long, Lãnh Vô Sương xuất viện sớm, bọn họ được thống nhất an bài trong khu quân sự, chờ đưa đến Đội đặc chủng Phi Long để chuẩn bị kỳ tập huấn lính đặc chủng.
Trong khu quân y Triệu Quốc Khánh luôn tránh né sự giám sát của y tá và bác sĩ để tiến hành rèn luyện thân thể, sau khi trở lại khu quân sự anh càng không để lãng phí thời khắc nào, tận dụng mỗi phút mỗi giây để tiến hành luyện tập, Hình Ý Quyền là bài luyện tập bắt buộc hàng ngày.
Triệu Quốc Khánh nhớ kỹ lần cuối gặp mặt Tiêu Văn Nghĩa lúc đó đối phương đã từng nhắc qua, nếu như có thể luyện Hình Ý Quyền đến cảnh giới Viên Mãn, sẽ có thu hoạch ngoài dự liệu.
Thu hoạch ngoài dự liệu là gì?
Lúc ấy Tiêu Văn Nghĩa không có nói rõ, nhưng Triệu Quốc Khánh có thể phân tích từ kinh nghiệm rồi rút ra kết luận, đó chính là tiến vào giai đoạn thứ ba —— Hóa khí.
Hình Ý Quyền luyện đến cảnh giới Viên Mãn sẽ