8h30
Diệp Lạc và Lục Ngôn mới tới địa điểm bọn họ cắm trại tụi Nhất Long đang nướng thịt thấy hai người lên hú hét loạn lên
“Lục ca, bảo bảo hai người có mang đồ ăn tới không” Nhất Long chạy tới hỏi
“tụi tớ có mang đồ ăn ba mẹ tớ chuẩn bị nè.
.
ừm cái này là rượu tớ lấy ngẫu nhiên trong tủ của ba tớ đó” Diệp Lạc đưa đồ cho Nhất Long
“woa đều là đồ tốt cả đi, tụi mình đi nướng thịt rồi ăn thôi’ Nhất long hào hứng nói
Diệp lạc:”tụi tớ còn phải dựng lều nữa”
Chu Hoa” bọn tớ dưng xong hết rồi ừm tụi mình có người 3 cái lều 3 đứa con gái bọn tớ ngủ chung, 1 cái là cho đám Nhất long, còn 2 người thì ở chung đó” cô gái nhỏ nói
Lục Ngôn:”vậy cảm ơn các cậu tớ với lạc Lạc đi kiếm củi lát nữa đốt lửa”
Chu Hoa;’ ừ các cậu cẩn thận đó’
Diệp Lạc;” Lục ngôn mình đi thôi”
nói rồi đám người họ tách nhau ra mỗi người một việc Chu Hoa, Vân thư thì chuẩn bị rau sống ăn kèm, gọt hoa quả và đồ uống.
bọn Nhất Long thì nướng thịt, Diệp Lạc Lục ngôn thì đi kiếm củi
hai người họ đi xung quanh nhặt cành cây khô vì là ở bìa rừng nên mấy thứ này cũng không khó kiếm lắm Diệp Lạc 1 tay cầm đèn pin 1 tay nhặt củi sau đó đến khi không cầm nổi nữa sẽ đưa cho Lục Ngôn hai người đi nhặt một lúc thì cũng được 3 bó củi khá lớn
Lục Ngôn đặt chúng trên một sợi dây vải dài rồi buộc lại 3 bó củi đều lần lượt được buộc chặt lại như vậy.
hai người phân chia cho nhau xách lên đem về
Vân Thư:”hai người các cậu kiếm được nhiều thật”
Diệp Lạc:”ừm bọn tớ vào lều cất đồ trước đã nha” nói rồi kéo Lục Ngôn đi lều của họ ở cuối cùng vì những lều khác đều sáng đèn chỉ duy nhất một cái vẫn trống không họ liền biết đó là của mình
Lục Ngôn;’ Diệp Lạc, đi chậm lại cẩn thận vấp ngã”
“ừm”
vào trong lều Diệp lạc liền lấy trong balo ra một lọ gel dưỡng ẩm nha đam giúp dịu da sau đó gọi:” Lục Ngôn mau vào đây đưa tay cho tớ”
Lục Ngôn:” làm gì vậy”
“ bôi kem cho cậu chứ làm gì tay cậu đỏ hết lên rồi” Diệp Lạc từ khi nãy đã để ý thấy tay Lục Ngôn bị đỏ lên “ chắc là rát lắm’ Diệp LẠc lấy khăn giấy ướt lau tay cho Lục Ngôn sau đó cẩn thận bôi kem cho hắn gel dưỡng ẩm nha đam bôi cho hắn
“cậu thấy đỡ hơn chưa?” Diệp Lạc hỏi
lục ngôn;’tớ không sao rồi’
‘cái này thấm nhanh lắm một lát là cậu sẽ thấy dễ chịu’
“cảm ơn cậu’
diệp lạc ‘mình ra ngoài thôi giúp mọi người chuẩn bị đồ ăn’
nhất long thấy bọn họ thì gọi ‘mau mau đến nếm thử tay nghề của bọn tớ’
diệp lạc vui vẻ chạy đến ngồi xuống sau đó lại nhích sang một chút chừa chỗ cho lục ngôn ‘lục ngôn lại đây ngồi’ lục ngôn tiến đến ngồi cạnh cậu
các bạn nữ cũng rất niềm nở đưa bát đũa cho diệp lạc
bọn họ cùng nhau ăn uống rất vui nói đủ thứ chuyện diệp lạc đơn thuần