“Phụt”
coco vừa nói hăng say, bỗng dưng có một luồng khí nóng phả vào mặt sau đó lại lạnh, sau đó truyền đến một trận ho dữ dội.
“Mạc Song Song” coco tức giận mặt xanh ngắt, người phụ nữ này nhất định là cố tình, rõ ràng là biết anh mắc bênh sạch sẽ còn dám ho vào mặt anh ta.
“Xin xin lỗi khụ khụ không phải tôi cố ý đâu.” Lúc Mạc Song Song xin lỗi vẫn còn ho không ngớt.
Cô ấy thật sự không phải cố ý, cô
ấy chỉ thấy mắc ói vì sự tự mãn của coco.
Nhất thời không nhịn được, ho một ngụm lớn nước ép dưa hấu lên mặt coco.
“Cô không cố ý ha có quỷ mới tin” coco phẫn nộ hét lên, nước dưa hấu đỏ mọng chảy dài trên gò má phồng lên nhỏ xuống chiếc áo sơ mi Armani trắng như tuyết, vô cùng chói mắt.
Lê Hân Đồng vội vàng rút vài tờ giấy đưa cho anh ấy: “Mau lau đi.”
“Song Song cậu làm sao vậy” Lê Hân Đồng không nhịn được trách
cô ấy một câu.
Lần này thực sự là cô ấy không đúng, là chị em cũng không thể bênh vực được.
“Xin lỗi.
Mình” Mạc Song Song muốn nói gì đó lại nhịn xuống, “Lần này coi như tôi sai đi.”
coco lại vẫn còn tức giận: “Cái gì gọi là coi như cô sai đây vốn dĩ là lỗi của cô mà Mạc Song Song, cô đúng là khắc tinh của đời tôi, mỗi lần gặp cô tôi liền bị tổn thương cả tinh