Nhân lúc Bạc Diễn Thần vẫn đang thay đồ.
Lê Hân Đồng thuận sắp xếp lại giường nệm.
Ra giường trải qua một đêm phóng túng tối hôm qua, đã không thể nhìn được nữa rồi.
Nhăn nhúm thì không nói, còn dính một vài vết tích không thể nào miêu tả nổi.
“ơ em đang làm cái gì vậy?” Lúc Bạc Diễn Thần ăn mặc chỉnh tề đi ra, phát hiện Lê Hân Đồng đang đổi ra giường.
“Đổi ra giường a” Lê Hân Đồng tiếp lời nói.
Bạc Diễn Thần ngăn cản nói: “Cái loại việc này để người hầu làm là được rồi.
Bây giờ em là Bạc phu nhân.
Sao có thể làm loại việc nặng nhọc như này được.”
Lê Hân Đồng không vui trợn mắt với anh ta: “Em tự làm là được rồi.
Không thể để người khác nhìn thấy những cái này được.” Cô ấy không còn mặt mũi nào nhìn người.
Bạc Diễn Thần nhìn chằm chằm vào ra giường, mới hiểu ra, cười nói: “ Điều này có cái gì chứng minh vợ chồng chúng ta ân ái nhỉ, em chưa từng nghe qua sao chất lượng tình cảm vợ chồng tỉ lệ thuận với tần suất thay đổi của ra giường.”
Lê Hân Đồng: “…” Cô ấy khẳng định lời này là do Bạc Diễn Thần bịa đặt.
Bạc Diễn Thần từ trong cái tủ lấy ra một cái ra giường mới đưa cho cô ấy, “Cho em, thay ra đi.”
Lê Hân Đồng nhìn theo chiếc ra giường bông hoa nhí, cả khuôn mặt sững sờ.
“Tại sao ra giường của anh phong cách điền viên vậy.” Cô không nhịn được hỏi
Bạc Diễn Thần cười: “Không phải em thích nhất là cái phong cách này sao vừa vặn anh cũng thích.
Điều này chứng minh hai người chúng ta thật có duyên, rất hợp nha.”
Lê Hân Đồng: “…” Cô ấy luôn nghĩ rằng lời nói của Bạc Diễn Thần, đâu đâu cũng đều bất thường.
“Còn cái ghế mây VỚI bàn trang điểm thì sao” Lê Hân Đồng nói, “Đây cũng đều là những thứ anh thích.”
Bạc Diễn Thần nhln cô ấy một cáu không trả lời, tự đến tủ quần áo chọn cho mình một chiếc cà vạt.
Lê Hân Đồng biết anh ấy đang trốn tránh, tiếp tục nói: “Đây là những thứ mẹ ức Đồng đã từng dùng qua sao.”
Bạc Diễn Thần ngừng động tác thắt cà vạt lại, vẫn không trả lời.
“Anh vẫn còn yêu cô ấy,