Nhóm Đường Ngọc, tháng tư xuất phát từ Phong Châu, bởi vì có thai nên xe ngựa không thể đi quá nhanh, lại cần an toàn ổn thỏa, lộ trình vốn chỉ cần hai mươi ngày kéo dài đến gần một tháng rưỡi, trung tuần tháng 5 mới từ Phong Châu trở lại Vạn Châu.
Lê ma ma dẫn theo Mậu Chi chờ đón ở ngoài thành
Khi nhìn thấy Đường Ngọc, Đường Ngọc đã có thai được năm tháng rưỡi
Khí hậu trung tuần tháng 5 vốn không tính quá nóng, nhưng Đường Ngọc là người có thai, từ trung tuần tháng năm đã bắt đầu cảm thấy nóng, đổ mồ hôi, mất công thái nãi nãi thận trọng, cho đại phu đi cùng chăm sóc trên đường, khi đến Vạn Châu, Đường Ngọc chỉ sợ nóng, cũng không có trở ngại nào khác
"Phu nhân trở về thì tốt rồi." Lê ma ma lo lắng gần chết.
Mậu Chi cũng kinh ngạc, "Tỷ, đệ có cháu ngoại trai cháu ngoại gái!"
Đường Ngọc cười cười, "Ừm, đệ sắp làm cữu cữu."
Mậu Chi vừa tò mò lại có chút thấp thỏm.
Khi Đường Ngọc nắm tay hắn nhẹ nhàng xoa bụng, biểu tình của Mậu Chi như muốn hòa tan, "Đá......!Đá đệ......"
Đường Ngọc cười gật đầu.
"Trời ạ!" Mậu Chi kích động.
Đường Ngọc duỗi tay làm tư thế im lặng, Mậu Chi vội vàng che miệng, "Lần sau nhỏ giọng chút."
Đường Ngọc duỗi tay sờ sờ đầu của hắn.
"Phu nhân, về phủ trước đi, lão phu nhân cùng cữu phu nhân đều ở trong phủ chờ." Lê ma ma nhắc nhở một chút, sợ nàng đứng lâu không thoải mái.
Đường Ngọc đáp lời.
Từ khi có thai, Đường Ngọc béo thêm một vòng, trước đây thân mình thoạt nhìn yếu đuối mong manh, hiện giờ cằm cùng mặt đều tròn
Nhưng người rất có tinh thần.
"Mau ngồi xuống." Lão thái thái mong chờ hồi lâu, rốt cuộc mong được nàng trở về, vội vàng để nàng ngồi, sợ nàng không thoải mái.
Đường Ngọc nắm tay tổ mẫu, "Tổ mẫu, con không có gì, đều khá tốt."
"Phản ứng có nặng không?" Lão thái thái là người từng trải.
Đường Ngọc lắc đầu, "Ngoại trừ mỗi ngày có chút thích ngủ, phản ứng khác đều không có, đại phu nói, hài tử đau lòng con, không hành người."
Lão thái thái vui mừng.
"Trên đường bị tội rồi." Lão thái thái vẫn đau lòng.
Đường Ngọc trấn an nói, "Không có, chỉ là đi chậm một chút, ổn định một chút, có thể bình an đến nơi thì tốt rồi."
Đường Ngọc lại nói, "Tổ mẫu, mợ, hai người có khỏe không?"
Nàng bên ngoài, ít nhiều cũng sẽ có lo lắng.
Lão thái thái cười nói, "Chúng ta đều khỏe."
Dương thị cũng nói, "Đều nhớ thương con, con bình an trở về thì tốt rồi."
Đường Ngọc cũng cười cười.
Dương thị thận trọng, "Tàu xe mệt nhọc, đi nghỉ ngơi trước, ngày mai lại nói chuyện tiếp."
Lão thái thái cũng cầm tay nàng.
Đường Ngọc đáp lời.
Đường Ngọc có thai, Lê ma ma chiếu cố cẩn thận.
Trước đây mấy người Tiểu Mễ, Bình Á đều đi theo, bây giờ, hai người đang hầu hạ phu nhân rửa mặt nghỉ ngơi, hai người đang nói cùng Lê ma ma tình hình của phu nhân
Mới đầu Lê ma ma còn có chút lo lắng, là phu nhân chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu trước mặt lão phu nhân, nhưng nghe ý Tiểu Mễ, xác thật phu nhân không bị thai nghén, tinh thần cũng rất tốt, không tính bị tội, chỉ là thân thể có chút nặng nề, cũng thích ngủ hơn so với người khác, mọi chuyện khác đều ổn
Lúc này Lê ma ma mới yên lòng.
Hầu gia không ở đây, nàng cần chiếu cố phu nhân thật tốt
Lê ma ma lại hỏi một chút về thói quen làm việc và nghỉ ngơi cùng khẩu vị hiện giờ của Đường Ngọc, trong phòng, Bình Á hầu hạ Đường Ngọc nằm xuống.
Hiện giờ tháng lớn, Đường Ngọc chỉ có thể nghiêng người ngủ.
Dưới bụng cùng sau thắt lưng đều lót gối mềm, có thể thoải mái chút.
Đám người Tiểu Mễ cùng Bình Á, ban đêm đều thay phiên gác ở trong phòng, không dám qua loa.
Đêm nay, dường như đã về nhà, Đường Ngọc ngủ đặc biệt an ổn.
Chờ hôm sau tỉnh lại, Lê ma ma chuẩn bị cơm sáng, Đường Ngọc ăn uống rất ngon miệng, ăn không ít, chờ khi tản bộ tiêu thực trong sân viện, Lê ma ma nói cùng nàng, vừa rồi Phạm trường sử đã đưa tin tới, nói thiên tử lệnh cho hầu gia đi sứ Nam Thuận, hẳn là có chuyện khó giải quyết, tháng 5 xuất phát từ trong kinh, đi tới đi lui giữa kinh đô hai nước, lại thêm phục mệnh sau khi hồi kinh, sợ là đến gần cuối năm mới trở về
Đường Ngọc hơi hơi ngơ ngẩn, gần cuối năm mới có thể đã trở về......
Khi đó Đậu Đậu cũng đã được sinh ra.
Trong lòng nàng hy vọng Trần Thúc có ở đây
Lê ma ma sợ nàng thất vọng, vội vàng trấn an, "Nói thì nói như vậy, nhưng có lẽ hầu gia cũng có thể trở về trước thời gian thì sao?"
Đường Ngọc biết Lê ma ma trấn an nàng
Trước đây thái nãi nãi đã nói qua, Trường Doãn ở trong triều, có khó xử của hắn
Đường Ngọc nhàn nhạt cười cười, "Không có việc gì, khi nào trở về cũng được, cuối năm trở về, có lẽ còn có thể dự kịp trăm ngày của hài tử"
Lê ma ma nhìn nhìn nàng, nhẹ giọng nói, "Làm khó phu nhân."
Đường Ngọc cười nói, "Chàng là Kính Bình Hầu, chàng có khó xử của mình, hẳn chàng mới là người mong trở về nhất, thuận theo tự nhiên thôi"
Lê ma ma gật đầu.
......
Đã nhiều ngày qua, nghe nói phu nhân từ Phong Châu đã trở về, lại có thai, nhưng hiện giờ hầu gia đã đi sứ Nam Thuận
Trong Giang thành, đám người Mãn phu nhân mỗi ngày đều sẽ thay phiên nhau tới phủ gặp Đường Ngọc, cũng sẽ ngồi chút thời gian, cùng trò chuyện, hoặc tản bộ trong viện
Còn có tổ mẫu cùng mợ, thời gian này Đường Ngọc cũng không khó trôi qua
Phạm Cù không ở đây, Đường Ngọc nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, khi nhàn rỗi lại đồng loạt xem qua chi tiêu trong phủ một hai năm này, cũng đã rõ ràng sổ sách chi tiêu trong phủ
Lê ma ma cũng sợ nàng mỗi ngày nhàn đến không thoải mái, nàng xem sổ sách, Lê ma ma lại cảm thấy tốt
Vừa lúc phu nhân đang xem xét trong phủ, việc chủ trì nội trợ cũng dần dần giao cho phu nhân, phu nhân lên tay thực mau.
Ngược lại Lê ma ma dư ra thời gian tới chiếu cố cuộc sống hàng ngày của Đường Ngọc
Lê ma ma là người tốt, nhưng để nàng quản chuyện trong phủ thật làm khó nàng, Đường Ngọc tiếp nhận ngược lại rất tốt
Vì thế chờ đến trung tuần tháng sáu khi Phạm Cù hồi phủ, Đường Ngọc mang thai sáu tháng đã thu xếp việc trên dưới trong phủ ổn thỏa
Phạm Cù trở về, hơi có chút kinh ngạc, nhưng ngẫm lại phu nhân trước đây ổn thỏa, Phạm Cù lại không kinh ngạc mấy
"Sao hầu gia lại đi sứ Nam Thuận?" Đường Ngọc hỏi.
Thái nãi nãi đã nói, biết trong triều đã xảy ra cái gì, mới biết Trường Doãn đã trải qua cái gì, sau đó mới biết hậu trạch sẽ xảy ra cái gì.
Phạm Cù nói đại khái chuyện hầu gia sau khi vào kinh cho Đường Ngọc nghe, cuối cùng cũng nói hầu gia đã nói, chuyến đi Nam Thuận này ngài cần phải đi, nếu như không đi, Vạn Châu sẽ rất nhanh đối lập cùng thiên tử, bây giờ còn chưa phải lúc.
Hầu gia cho hắn về Vạn Châu trước, chiếu cố phu nhân, cũng dặn Cố trường sử cảnh giác nhiều hơn, nếu có việc dị thường, đến Phong Châu tìm La lão phu nhân thương nghị.
Cuối cùng, là câu kia của hầu gia, ngài sẽ mau chóng trở về gặp phu nhân cùng hài tử.
Trong lòng Đường Ngọc than nhẹ, quả nhiên là gặp khó xử.
Bây giờ Vạn Châu đối lập cùng thiên tử, đối với ai cũng chưa phải chỗ tốt, Trần Thúc là bất đắc dĩ.
Đường Ngọc không hỏi lại, "Ta đã biết."
Phạm Cù chắp tay.
*** Truyện chỉ đăng tại .wattpad.com/user/nhamy111***
Làm Đường Ngọc không nghĩ tới, là sau khi Phạm Cù về Vạn Châu được 2-3 ngày, nội thị quan trong cung tới, nói là Kính Bình Hầu phu nhân