Văn Quảng đi được mấy ngày, ban ngày Vạn Châu dần dần bắt đầu nóng lên, dường như chỉ sau mấy trận mưa rơi, liền đột nhiên tiến vào ngày mùa hè.
Đường Ngọc bắt đầu đổi xiêm y mùa hè rộng thùng thình, bụng càng hiện lớn một ít.
Lúc trước thích ngủ ban đêm bắt đầu đổi thành ban đêm không ngủ được, liên tiếp tỉnh giấc, lại liên tiếp ngủ.
Khi mới bắt đầu, Đường Ngọc còn chưa thích ứng lắm
Ban đêm ngủ không ngon giấc, ban ngày tinh thần cũng không thể nào tốt được
Đại phu cũng kê chút thuốc an thần cho nàng dùng, nhưng chỉ là dần dần, bởi vì nguyên nhân hậu kỳ mang thai, nói chung cũng cần đứng dậy.
Sau đó đã từ từ quen, cũng có thể sau khi đứng dậy, liền rất nhanh đi vào giấc ngủ.
Dần dần cũng thích ứng biến hóa như vậy, đến đầu tháng bảy, đã có thể đỡ hơn một chút, chỉ là thân mình càng nặng nề.
Lúc đi vào giấc ngủ, không chỉ có dưới bụng cùng sau eo phải lót gối mềm làm cho mình thoải mái, mà dưới chân cũng sẽ lót thêm vài cái gối mềm nữa
Ban ngày, tổ mẫu và mợ sẽ nói chuyện, tản bộ cùng nàng
Gia quyến quan lại Vạn Châu phủ cũng tới tìm nàng, có khi nói những chuyện thú vị ở Giang thành, tin đồn thú vị các nơi, có khi là nhính chút thời gian mang các đồ ăn vặt cho bà bầu đến, hoặc là lại đây thăm hỏi một tiếng, thân cận cùng nàng và hài tử
Khoảng thời gian Trần Thúc không ở đây, Đường Ngọc ngoại trừ nhớ hắn, ngược lại cũng không thấy khổ sở gì
Chỉ là mỗi ngày ban đêm khi đi vào giấc, đều sẽ nói với Đậu Đậu, cha con không ở nhà, nhưng chúng ta cần dũng cảm lên
Đậu Đậu cũng sẽ đặc biệt phối hợp đá đá nàng vài cái
Nàng luôn cảm thấy bất luận Đậu Đậu là nhi tử, hay là nữ nhi, đều là hài tử rất có sức lực, hơn nữa tinh thần mười phần……
Tâm tư Lê ma ma hiện giờ cơ hồ đều đặt trên người nàng, từ ăn, dùng, đến đệm giường vỏ chăn ngủ có thoải mái hay không, đều tận tâm tẫn trách, Trần Thúc tuy rằng không ở nhà, nhưng nàng được chăm sóc rất kỹ.
……
Bởi vì ban đêm sẽ ngủ không ngon giấc, cho nên buổi sáng Đường Ngọc tỉnh hơi trễ, hơn nữa cũng dần dưỡng thành thói quen ngủ trưa cố định
Đặc biệt là ngủ trưa, cơ bản cần khoảng một canh giờ mới tỉnh.
Một ngày này, Đường Ngọc ngủ mơ mơ màng màng, dường như nghe thấy trong viện có tiếng nói chuyện
Bình thường Lê ma ma đều sẽ chăm sóc rất cẩn thận, lúc nàng ngủ trưa, sẽ không để người khác đến viện nói chuyện làm ảnh hưởng đến nàng, nhưng hôm nay nàng mơ hồ nghe được là tiếng Lê ma ma
Đường Ngọc tỉnh, liền không thể ngủ lại được.
Thấy nàng ngồi dậy, Tiểu Mễ tiến lên mang giày giúp nàng
Hiện giờ tháng thai của phu nhân lớn, càng không thể làm các động tác nguy hiểm như cúi người, ngồi xổm xuống, mang giày, nên phần lớn chuyện này đều do mấy người Tiểu Mễ phụ trách
Đường Ngọc nhân tiện hỏi, “Là Lê ma ma ở trong viện sao?”
Tiểu Mễ phản ứng lại, “Làm phiền đến phu nhân nghỉ ngơi sao ạ?”
Đường Ngọc cười nói, “Không phải, cũng vừa lúc ta tỉnh, nghe được hình như là tiếng Lê ma ma.”
Tiểu Mễ đáp, “Là Lê ma ma cùng Phạm đại nhân, hình như đang nói việc gì đó, nô tỳ thấy, sắc mặt Lê ma ma cùng Phạm đại nhân đều không tốt, cho nên cũng không lưu ý, lớn tiếng chút, quấy nhiễu đến phu nhân.”
“Không có việc gì, đúng lúc ta đi ra một chút.” Đường Ngọc nói xong, Tiểu Mễ đỡ nàng đứng dậy.
Đường Ngọc đơn giản rửa mặt lên tinh thần một chút, liền vén mành lên ra khỏi phòng trong, đi đến ra đến phòng ngoài
Cửa phòng ngoài không có đóng, quả thực thấy Lê ma ma cùng Phạm Cù đang cùng nói chuyện, trên khuôn mặt Lê ma ma mang vẻ u sầu, Phạm Cù cũng tựa như đang nghĩ việc gì, cuối cùng, Phạm Cù đáp, “Trước cứ như vậy đi, chờ hầu gia trở về rồi tính tiếp, cũng không nên lấy việc này quấy nhiễu phu nhân!”
Lê ma ma đang chuẩn bị gật đầu, nghe được phía sau có tiếng bước chân truyền đến.
Phạm Cù cùng Lê ma ma đều chuyển mắt, thấy là Tiểu Mễ đỡ Đường Ngọc ra tới, hai người đón trước, “Phu nhân!”
“Vừa rồi Mộ Nhiên đang nói đến chuyện gì, còn cần chờ Trường Doãn trở về vậy?” Đường Ngọc vừa lúc hỏi, nghe Phạm Cù nói, hẳn là vừa rồi nghĩ muốn tìm nàng, nhưng bị Lê ma ma ngăn cản, sợ nàng nhọc lòng.
Đường Ngọc hỏi, Lê ma ma cùng Phạm Cù cũng không thể tiếp tục giấu.
Lê ma ma thở dài, “Vốn là không muốn phu nhân nhọc lòng, nhưng xác thật Phạm đại nhân cũng không tiện ra mặt, nếu là mượn lời phu nhân, ngược lại khá hơn một chút.”
Bộ dáng Lê ma ma muốn nói lại thôi, Đường Ngọc cười nói, “Nói đi.”
Đường Ngọc nhìn nhìn Tiểu Mễ, Tiểu Mễ hiểu ý.
Đường Ngọc một tay đỡ eo, một tay nâng bụng, chậm rãi đi ra ấm đình ngồi xuống trên ghế đá
Trước khi ngồi xuống, Bình Á đã đặt sẵn hai tầng đệm hương bồ.
Đường Ngọc ngồi cũng thoải mái.
Lê ma ma khó xử, chỉ còn Phạm Cù nói, “Hầu gia có từng nói cùng phu nhân về Chu ma ma chưa?”
Chu ma ma?
Đường Ngọc gật đầu, Trần Thúc đã từng nói, hơn nữa còn nói rất nhiều lần, khi còn nhỏ trong nhà chịu hãm hại của thiên gia, lúc ấy hình như người mang theo Trần Thúc đào vong đến Bình Nam tìm ông ngoại nàng, chính là Chu ma ma
Sau đó Chu ma ma bởi vì che chở cho Trần Thúc, nên đã chết ở Bình Nam.
Chu ma ma là quản sự ma ma của Trần Thúc, cũng là ân nhân của Trần Thúc, cho nên nhắc tới Chu ma ma, Trần Thúc đều là tưởng niệm cùng áy náy.
Thái độ của Trần Thúc, chính là thái độ của Kính Bình Hầu phủ
Cho nên trên dưới Kính Bình Hầu phủ đối với Chu ma ma đều là tôn kính.
Phạm Cù đột nhiên nhắc tới Chu ma ma, Đường Ngọc liền biết đây chỉ là khúc dạo đầu, Đường Ngọc gật đầu, “Có nhắc, Trường Doãn thường xuyên nói với ta về Chu ma ma.”
Nếu phu nhân biết Chu ma ma, vậy thì dễ nói hơn nhiều
Phạm Cù và Lê ma ma liếc nhìn nhau, Phạm Cù tiếp tục nói, “Chu ma ma không có con cái, nhưng có một cháu trai ở Giang thành.
Hầu gia niệm tình Chu ma ma, cho nên giao cho cháu trai Chu ma ma là Nguyễn Kiệt một chút việc để hắn đi làm.
Nguyễn Kiệt không phải người hầu phủ, nhưng lấy tiền giúp hầu phủ làm việc, hầu gia tâm lớn, cũng chưa từng quản hắn, nhưng kỳ thật việc trong tay Nguyễn Kiệt càng nắm càng nhiều, thì phía dưới liền càng không dễ làm việc……”
Phạm Cù nói rất mập mờ
Nhưng Đường Ngọc lại rõ ràng.
Những chuyện như vậy trong cung không ít, thi ân tình chính là chủ tử, nhưng người quản sự trong cung sẽ rất khó xử, làm tốt, làm không tốt, đều kẹp ở giữa
Việc này Trần Thúc mặc kệ, vậy Phạm Cù và Lê ma ma đều không thể quản.
Có lẽ Phạm Cù sẽ nói, nhưng nhất định việc này đã bị cho qua.
Đặc biệt là câu mới vừa nãy, Nguyễn Kiệt nắm trong tay càng nhiều việc, phía dưới càng không dễ làm việc.
“Có thể nói cụ thể không?” Đường Ngọc hỏi.
Phạm Cù và Lê ma ma đều nhẹ nhàng