Trong phòng nghị sự còn có nhiều chuyện khác cần bàn bạc, cho nên Đường Ngọc cũng không ở lại lâu
Khi rời khỏi phòng nghị sự, còn nghe phòng nghị sự đang tranh luận có nên thu nhận các lưu dân chung quanh vào thành không, nếu nhận, một khi đã mở miệng thì phải làm gì tiếp theo? Về sau tất cả mọi người sẽ tới Vạn Châu, chờ khi tình hình nạn tai qua đi, người cũng đi, nhưng các vùng ở Vạn Châu cũng bị một phen lẫn tạp, cũng không có ích gì
Cũng có người nói, vậy nghĩ cách giữ người lại.
Cũng có quan điểm thứ ba là, lưu dân quá nhiều, dễ dàng nảy sinh bạo loạn.
Sinh loạn, vốn sẽ thể hiện rõ Vạn Châu của chúng ta đã khoản đãi lưu dân như thế nào, ngược lại mất nhiều hơn được, hơn nữa lưu dân rất khó quản thúc, hơi có động tĩnh sẽ lập tức tụ lại nháo nhào lên
Khi Đường Ngọc rời khỏi, vẫn còn đang tranh luận.
Đường Ngọc tùy ý hỏi, “Bây giờ đã có lưu dân sao?”
Tiểu Mễ đáp, “Tháng sáu đến tháng tám hàng năm định kỳ sẽ có nước về, nếu nước về nhiều sẽ gây ra lũ lụt, hoặc nước không nhiều dẫn đến nạn hạn hán sẽ có lưu dân, các vị đại nhân hẳn là muốn thương nghị trước”
Đường Ngọc hiểu rõ.
Nàng vốn cũng không chuẩn bị ngồi ở phòng nghị sự lâu, từ phòng nghị sự trở về, cũng không tốn nhiều thời gian.
Đường Ngọc lại nói Bảo Hương một tiếng, “Ngày mai vẫn làm chút nước mát hoặc chè đậu xanh như cũ.”
Bảo Hương đáp lời
Kỳ thật mỗi ngày làm như vậy không tốn bao nhiêu công sức, nhưng đáng nói ở chỗ, có thể làm lòng người trong phòng nghị sự thoải mái chút.
Thái nãi nãi nói, chuyện trên triều và cùng việc hậu trạch không thể chia rõ được.
Chỉ có Vạn Châu phủ an ổn thì Kính Bình Hầu phủ mới an ổn.
Trong lòng Đường Ngọc thấu hiểu
……
Chờ khi về đến viện, cũng đã là buổi chiều
Hiện tại có thai hơn bảy tháng, một bữa cơm không thể ăn quá nhiều, nhưng cách một thời gian thì sẽ đói.
Canh giờ này vào buổi chiều, có thể dùng chút điểm tâm cùng trái cây.
Đường Ngọc thích ăn chua.
Lê ma ma ở bên cạnh nói, chua trai cay gái, hơn nửa là một tiểu công tử.
Đường Ngọc ngẩn người, chưa từng nghe qua còn có cách nói này
Lê ma ma lại nói, tiểu thư cũng được, hầu gia khẳng định thích tiểu thư.
Đường Ngọc dường như cũng ngóng trông, cảnh tượng Trần Thúc ở cùng hài tử, liền cũng cười rộ lên.
Tuy rằng Trần Thúc không thể về kịp Vạn Châu trước tháng mười, nhưng xung quanh còn có mấy người tổ mẫu, mợ, Lê ma ma, Phạm Cù, Cố bá bá, Mãn phu nhân cùng Trần Nguyên, Trần Lỗi, nàng cũng hoàn toàn không sợ……
Dùng xong cơm chiều, Đường Ngọc theo thường lệ tản bộ tiêu thực trong sân viện
Đại phu không cho nàng ăn quá nhiều mỗi ngày, cũng nói nàng cần vận động nhiều hơn, nhưng vận động mạnh thì không được, cho nên mỗi ngày Đường Ngọc tản bộ thật lâu trong sân viện
Thời điểm hoàng hôn tản bộ là thoải mái nhất
Chờ tản bộ trở về, đại phu cũng tới viện bắt mạch cho Đường Ngọc
Đường Ngọc có thai bảy tháng, nếu không có gì đặc thù, hoặc là trở ngại khác, đại phu cách bốn năm ngày sẽ tới khám một lần.
Hôm nay đại phu lại đến bắt mạch như thường lệ
Đợi thật lâu, đại phu nhẹ giọng cười nói, “Thai tượng của phu nhân rất ổn, không có gì trở ngại, hết thảy như cũ là được.”
Lê ma ma yên lòng, tự mình đi đưa đại phu.
Không bao lâu đã vào đêm, Đường Ngọc ngủ sớm, Tiểu Mễ cùng Bình Á hầu hạ Đường Ngọc rửa mặt tắm gội xong, lại đỡ nàng trở về giường nghỉ ngơi.
Đường Ngọc có thói quen trước khi ngủ đọc sách một lát, có đôi khi sẽ bất tri bất giác đọc đến ngủ, Tiểu Mễ cùng Bình Á sẽ đắp chăn cho nàng đàng hoàng, sau đó mang sách đi cất
Ban đêm, Tiểu Mễ, cùng Bình Á Bảo Hương, Vân Tàng, Thảo Diên, Tiểu Quả, sáu người chia thành hai nhóm thay phiên nhau gác đêm.
Cho nên ban đêm Đường Ngọc đứng dậy cũng không sợ.
Rất nhanh đã đến sáng hôm sau, mấy người Bảo Hương hầu hạ Đường Ngọc rửa mặt trang điểm xong, Phạm Cù tới viện, “Phu nhân, Nguyễn Kiệt tới rồi.”
“Kêu hắn đi thiên sảnh chờ, lát ta tới liền” Đường Ngọc phân phó một tiếng.
Phạm Cù hơi kinh ngạc.
Nguyễn Kiệt tuy rằng không phải người hầu phủ, xác thật cũng không tiện đi vào các viện, nhưng bây giờ phu nhân có thai, so với việc để phu nhân đi thiên sảnh, còn không bằng gọi Nguyễn Kiệt tới viện
Phạm Cù đề nghị, “Phu nhân đang có thai, không bằng để hắn tới viện?”
Đường Ngọc cười nói, “Thiên sảnh là nơi làm chính sự, tới viện nói chuyện ngược lại có vẻ thân thiết quá”
Phạm Cù bừng tỉnh đại ngộ.
“Đi thôi, ta tới liền” Đường Ngọc thông báo xong, lúc này Phạm Cù mới đi trước.
Nguyễn Kiệt trước đây còn chưa từng gặp qua phu nhân.
Chuyện trước đây, trong phủ đều do Phạm Cù cùng Lê ma ma làm chủ, bởi vì liên quan đến cô cô, hầu gia chiếu cố, cho nên Phạm Cù và Lê ma ma đều khó nói gì.
Hôm qua Phạm Cù và hắn xác nhận bằng văn thư, ấn dấu tay, rồi sau đó nói với hắn, phu nhân muốn gặp hắn.
Hắn tức khắc sửng sốt, “Phu nhân…… Muốn gặp ta?”
Phạm Cù nói, “Phu nhân gần đây đang xem sổ sách, cũng không biết nhìn đến chỗ nào, hôm qua ta có báo cáo tin tức với phu nhân, sau khi nói việc này quyết định cho ngươi làm, phu nhân liền nói muốn gặp ngươi.”
Trong lòng Nguyễn Kiệt rơi lộp bộp.
Vì sao phu nhân muốn gặp hắn?
Phạm Cù cũng nói không rõ.
Trước đây chuyện trong phủ đều do Phạm Cù mở một con mắt nhắm một con mắt, bởi vì do có hầu gia, cơ bản cũng không có ai hỏi đến chuyện của hắn, chuyện của hắn kỳ thật cũng làm rất tốt, chỉ là dùng chút thủ đoạn mờ ám mà thôi
Nhưng bây giờ bỗng nhiên đổi thành phu nhân, trong lòng Nguyễn Kiệt không nắm chắc
Phạm Cù rốt cuộc chỉ là trường sử, còn phu nhân lại là Kính Bình Hầu chủ mẫu.
Nguyễn Kiệt hỏi thăm, “Chuyện trong phủ là do phu nhân quản?”
Phạm Cù bỗng nhiên lĩnh hội được việc để phu nhân ra mặt cũng có chỗ tốt, Phạm Cù tố khổ, “Đương nhiên, chủ mẫu vào phủ, đương nhiên các công việc lớn nhỏ đều do chủ mẫu làm chủ.
Phu nhân có thai bảy tháng, trên dưới phủ đều cẩn thận vô cùng, hầu gia tự nhiên càng hơn thế”
Nguyễn Kiệt vừa nghe, biết được trăm triệu không thể chọc tới phu nhân, đây chính là điều tối kỵ trong phủ
Nguyễn Kiệt lại hỏi, “Vậy phu nhân…… Trong phủ nhiều chuyện như vậy, phu nhân đều có thể sờ tới sao? Chỉ sợ vẫn ỷ lại vào Phạm trường sử ngài đi?”
Phạm Cù thở dài, “Phu nhân khôn khéo lắm! Khoảng thời gian này đều chọn ra chút việc sai của