thấm thoắt vậy mà cũng đã tới ngày thi cuối cùng, những ngày còn lại liệu có cứu vãn được gì cho cuộc tình của hắn và cậu không..?
ngày thi cuối cùng là môn đơn giản nhất nên cậu cũng không phải lo lắng gì. Từ đầu đến cuối hắn vẫn không ngó ngàng gì đến cậu vậy là kết thúc thật rồi sao?
kim taehyung ngồi bàn cuối nhìn cậu mà không khỏi xót xa, jungkook của hắn lại ốm hơn trước, quầng thăm mắt từ khi nào lại hiện rõ lên. Hắn có cho người theo dõi cậu từ khi xảy ra ẩu đả của cả hai, jungkook không hề đến bar bay pub mà nếu có đến thì cũng có hoseok kế bên nên hắn cũng yên tâm phần nào.
nhưng jungkook của hắn hư lắm, sáng nào cũng thấy mắt của cậu sưng cả lên..
jeon jungkook, tôi chẳng biết nên mở lời như nào với em nữa.
quay trở lại phòng thi sau khi chuông báo kết thúc môn thi cuối cùng thì cậu nhanh chóng dọn dẹp sách vở rồi đi về nhà.
nhanh thật, nhanh đến mức mà hắn chưa kịp hỏi cậu có làm bài tốt không hay dạo này cậu thế nào?
jungkook cũng đâu vui vẻ gì, cậu cũng muốn hỏi xem hắn dạo này ra sao có còn thức khuya uống cà phê hay không, còn hút thuốc khi gặp những vấn đề khó giải quyết hay không..
vì hắn từng hứa sẽ bỏ hút thuốc, hắn sợ cậu không ngửi được mùi độc hại này. Những lúc như thế hắn đều trốn cậu ra ngoài mà hút, khi về đến nhà thì vội đánh răng để không cho cậu ngửi được vị dư của khói thuốc mà hắn hút.
sắp rồi, không bao lâu nữa thì cậu sẽ phải rời khỏi đây từ bỏ đi tình yêu mà mình ấp ủ bấy lâu nay, gạt bỏ đi hết những kỉ niệm trước giờ của cả hai đã xây dựng.
kim taehyung, em rất muốn tin tưởng anh nhưng hầu như những việc mà anh làm trước mắt em đều bị sự tin tưởng ấy gạt bỏ đi.
anh nói xem sự tin tưởng của em có đáng để bị anh làm như thế không?
×
×
" quái lạ, tao nhớ là cái bóp tao nhét kĩ vào túi quần khi về nhà mày rồi mà?"
jung hoseok đang cực kì chấn động khi mình vừa bị mất cái bóp chứa đầy ụ tiền mặt trong đó nhưng anh không tiếc tiền cái mà anh tiếc chính là tấm ảnh của mèo nhỏ thiên thần kia.
hoseok bực bội đập tay xuống bàn một cái thật mạnh
" mả cha nó, tao mà biết được thằng nào lấy tao xé xác nó"
namjoon nhìn bạn mình mà thở dài, tấm ảnh đó là của anh lấy được cho hoseok, là ảnh của jimin đang nằm ngủ.
hoseok thích jimin từ lần đầu gặp mặt, mà jimin thì lại chẳng ngó ngàng gì đến anh.
" tiếc tiền hay tiếc tấm ảnh của mèo nhỏ mà cọc?"
" tất nhiên là tao tiếc tấm...à không tao tiếc cả hai"
hoseok nói dối tệ thật, ai mà bắt cóc anh bảo anh khai ra thông tin mật thì chỉ cần hù một cái thôi là ảnh khai ra hết không chừa một ai!
yoongi hôm nay bất chợt lại đến quán của hoseok.
anh cảm thấy ở đây rất thú vị quán đẹp, cảnh đẹp, chủ quán cũng ừm.
yoongi bước tới thấy người quen anh nhếch môi tiến lại gần bàn của hoseok và namjoon đang ngồi.
hoseok thuộc dạng người thân thiện nên anh đã chạy lại ôm yoongi thay cho một lời chào hỏi, yoongi nhếch môi đầy thích thú tay cũng phối hợp siết eo hoseok kéo cả hai lại gần hơn.
hoseok không cảm thấy ngượng, ngược lại còn thấy rất ấm.
namjoon nhìn yoongi như hiểu được phần nào, anh đây biết tất.
" đây là ví của em phải không hoseok?"
yoongi đẩy ví lại gần cậu nhóc nhỏ hơn mình hai tuổi, số tiền vẫn vẹn nguyên chỉ có tấm ảnh của mèo