jungkook cựa mình tỉnh dậy, thứ đầu tiên cậu cảm nhận được chính là sự đau rát của vết thương ở ngay mí mắt.
nhưng hình như đây không phải là phòng của cậu?
jungkook mình mảy ê ẩm, đầu óc như đang đánh lô tô vậy đó chẳng nhớ hôm qua ai đã cứu cậu, ai đã đưa cậu về. Bước vô nhà tắm vệ sinh cá nhân, cậu hoang mang nhìn xung quanh trên bồn rửa tay còn có một khung hình là ảnh của cậu. Bức ảnh này thì chỉ duy nhất kim taehyung có được thôi chứ còn ai khác nữa. Cậu thở dài, ra là hôm qua hắn đã cứu cậu, lại mắc nợ nhau nữa rồi.
kim taehyung đã thức dậy từ sớm, hắn đang ở dưới nhà chuẩn bị bữa sáng cho cậu. Khổ nỗi, bình thường việc ăn uống thì chỉ có jimin lo thôi chứ hắn không biết chút gì về nấu nướng đây làn lần đầu tiên hắn nấu cho một người, người này rất đặc biệt nên món ăn cũng phải thật đặc biệt.
hắn không biết con cá này tại sao lại còn sống nữa rõ ràng là hắn đã làm cho nó tắt thở rồi mà?
" mày phải chết thì tao mới nấu được chứ?"
bây giờ là 8h sáng, hắn đã dậy từ lúc 6h để chuẩn bị bữa sáng cho cậu nhưng có vẻ hơi khó khăn so với những gì hắn nghĩ, không tin là một người như hắn lại phải lăn vào bếp như thế này!
phù..
cuối cùng cũng xong, hắn làm món súp gà và cá chiên tẩm sốt cà chua cho cậu thêm một ít rau trộn vì đó là món không thể thiếu trong bữa ăn của jungkook. Nhìn thì có vẻ hơi đơn giản nhưng đó là tất cả tấm lòng của hắn đó, các đầu ngón tay của hắn bây giờ xưng đỏ lên hết luôn rồi nhưng không sao miễn là jungkook thì thứ gì hắn cũng sẽ làm.
jungkook từ lúc thức dậy cậu vẫn nằm lì trên giường không chịu xuống, hắn cứ nghĩ cậu còn đang ngủ nên chưa tỉnh dậy. Tất cả món ăn đều được dọn sẵn trên bàn, hắn lên phòng gọi cậu dậy mà trong lòng sướng không thôi, cảnh tưởng này khiến hắn mong muốn ngày nào cũng sẽ diễn ra. Jungkook chỉ cần ăn và ngủ mọi thứ còn lại cứ để hắn lo.
hắn thấy cậu còn nhắm mắt nên nhẹ nhàng cúi đầu xuống thì thầm vào tai cậu.
" jungkookie, đã 9h hơn rồi em à"
tim cậu cứ đập liên hồi, mí mắt cứ liên tục chớp chớp khiến hắn cảm thấy buồn cười.
" em còn giả vờ ngủ, mau dậy ăn sáng cho anh"
jungkook khó chịu đẩy tay hắn ra khỏi eo mình rồi tự động bước xuống nhà, vừa xuống tới đập vào mắt cậu là một bàn ăn được trang trí trông rất đẹp mắt, cậu vẫn chưa nghĩ tất cả đều được taehyung làm đâu, người như hắn sao có thể làm được những việc như này chứ.
hắn kéo ghế ra cho cậu nhẹ nhàng đặt cậu ngồi xuống, hắn vừa gắp đồ ăn vừa nhìn cậu một cách đầy ôn nhu.
" anh đã phải dậy từ sáng sớm để làm cho jungkookie ăn đó, vậy nên em phải ăn cho nhiều vào biết chưa?"
jungkook mở to mắt, những món này là một tay hắn làm sao?
" tất cả những món này là anh làm?"
hắn thật thà gật đầu, có ai như hắn không chứ mất công dậy sớm để lựa món ăn rồi lăn vào bếp làm cho người mình yêu, giờ thì nhận lại được sự nghi ngờ từ đối phương.
hắn buồn muốn chết!
" anh biết em sẽ không tin mà nhưng không sao, em ăn đi"
không phải cậu không tin mà là cậu chưa nghĩ rằng hắn sẽ vì cậu mà làm những thứ hắn chưa bao giờ làm được, nhìn thấy các đầu ngón tay của hắn sưng lên, vài chỗ còn bị bỏng cậu cũng xót lắm chứ.
cậu cũng muốn hỏi những đốt ngón tay của hắn có đau lắm không nhưng rồi cũng chỉ biết im lặng.
suốt bữa ăn, kim taehyung liên tục gắp đồ ăn vào chén cậu còn chén của hắn thì chẳng có gì.
" anh ăn đi đừng gắp cho tôi nữa"
hắn không nói gì chỉ nhìn vào mắt cậu mà nói.
" jungkook gắp cho anh được không?"
rất muốn làm điều đó cho hắn nhưng đôi tay của cậu lại chẳng nhấc lên nỗi, chỉ biết tránh né đi ánh mắt đó mà nhàn nhạt trả lời.
" anh không có tay à?, ăn nhanh rồi chở tôi về "
hắn cười khổ, lại thất bại rồi.
ăn xong hắn cũng lấy xe đưa cậu về nhà nhưng đi được nửa đường thì jungkook bảo hắn dừng xe rồi bảo hắn về nhà của mình đi còn cậu thì có việc đột xuất.
hắn gật đầu đồng ý nhưng tất nhiên là hắn không về rồi, hắn âm thầm đi theo phía sau cậu cho đến khi hắn thấy hanna và cậu ở cùng một chỗ.
" cậu cũng đến đúng hẹn quá chứ"
jungkook cười nửa miệng, cậu không thích lòng vòng đặc biệt là những con người chuyên đi phá hoại hạnh phúc người khác.
" vào thẳng vấn đề chính đi"
hanna đã hẹn cậu ra một quán cà phê gần trường học cũ của cậu, lý do cô biết được số điện thoại của jungkook là vô tình cô nhìn lén bên điện thoại của taehyung.
" tôi đến đây để muốn nói cho cậu biết một sự thật"
jungkook cảm thấy buồn cười, còn sự thật nào nữa à?
" thật ra tôi và taehyung chỉ là bạn, cả hai đã quen biết nhau từ lúc còn ở LA"
thấy jungkook chỉ gật đầu, cô buồn cười rồi nói tiếp.
" cậu có muốn biết người đứng sau mọi chuyện là ai không?"
jungkook từ đầu đến cuối lắng nghe không bỏ sót câu nào nhưng đến khi hanna nói có người đứng sau mọi chuyện thì cậu mớ nhớ lại lời seok jin hyung từng nói.
" còn có cả người đứng sau mọi chuyện? "
yeong hanna thở dài, cô cũng không muốn làm hại gì đến người bạn trân