" 10 phút nữa mẹ tới nhà, bắt buộc con trai cưng của mẹ phải ở nhà chờ ba mẹ đấy nhé"
kim taehyung dù đang có công việc rất quan trọng nhưng hắn vẫn phải dẹp bỏ qua một bên để về nhà tiếp đón ba mẹ.
cũng lâu lắm rồi hắn chưa được gặp hai người họ nên trong lòng cũng đang rất nôn nóng. Hắn lái xe một mạch về đến nhà, dọn sẵn trái cây, nước uống trên bàn chờ họ về.
kim gia lâu rồi cũng chưa đoàn tụ, đây có lẽ là ngày đầu tiên sau 3 năm trời hắn không gặp lại gia đình, hắn chỉ liên lạc với họ qua điện thoại nhưng cuộc nói chuyện chẳng kéo dài bao lâu, vốn dĩ con người hắn khô khan nên cũng chẳng biết nói gì nhiều ngoài mấy câu hỏi thăm.
hắn đảo mắt một vòng, jimin hôm nay không có ở nhà mà sắp tới cậu ấy cũng sắp chuyển sang nhà mới ở rồi. Thế là hắn vẫn sống một cuộc sống u ám như trước thôi, căn nhà rộng rãi thoáng mát nhưng chỉ có hắn và người ở qua lại.
nghĩ lại, hắn muốn bắt jeon jungkook về đây ở với hắn quá! Chỉ cần có em ấy ở đây thôi là hắn chấp nhận ở nhà cả đời với em ấy.
tiếng còi xe inh ỏi đang được chạy thẳng vào sân nhà của hắn, kim taehyung miệng cười tươi nhận lấy cái ôm của mẹ mình.
đúng là mẹ của hắn, sau bao năm vẫn trẻ đẹp như vậy. Một người đàn bà đã có gia đình nhưng vẫn không để bản thân tàn tạ, nhìn rất trẻ trung, hắn rất thích.
" mẹ nhớ taetae lắm"
ba kim nãy giờ không được cả hai chú ý nên cũng hậm hừ bỏ đi vô nhà, mẹ kim thấy vậy liền cười khổ. Bà vừa mắng ông một trận, đe dọa ông là về nhà không được đề cập đến việc cưới sinh gì của nó, nếu không ông sẽ biết tay bà.
thế là từ lúc xuống xe tới giờ ba kim không hề hó hé nửa lời.
" mời ba, mẹ dùng trà"
hắn cảm thấy nhẹ người khi ba hắn không đề cập gì đến vụ cưới vợ cho hắn, nửa vui mừng nửa bất ngờ vì hắn không nghĩ ba hắn lại không màng đến chuyện lấy vợ của hắn, vì lúc trước hễ mà gặp nhau là ba hắn liền nhắc đến những cô gái từ người bạn của ba hắn, không thì nhắc đến yuna. Nghĩ lại hắn muốn nổi điên.
" taetae này, con ở một mình như vậy không thấy buồn sao?"
hắn lắc đầu nhưng trong thâm tâm thì hắn buồn muốn chết.
ba kim im lặng từ đầu đến cuối, bây giờ mới mở miệng nói vài câu.
" nếu cảm thấy cô đơn thì về Anh mà sống, ở đấy con không thiếu bạn"
phải rồi, con không thiếu bạn nhưng con thiếu jungkook.
" con vẫn ổn, dù gì ở đây công ty vẫn đang phát triển tốt."
mẹ kim cảm thấy thương con mình nhiều hơn, từ bé cho đến lớn kim taehyung được bà bao bọc nhưng rất ít khi thấy hắn hư đốn, đã vậy còn rất nghe lời và chăm học hỏi. Không giống như những đứa trẻ khác, kim taehyung ít nói, trầm tính như ba của nó vậy, nó hành động nhiều hơn lời nói cho đến bây giờ kim taehyung con bà vẫn không thay đổi.
" hay con về Anh lại đi, mẹ thấy cuộc sống con như vậy thật sự mẹ không chịu nổi"
bà từ lâu đã sớm có lời đề nghị này, công ty ở đây giao cho nhân viên hết là được, kim taehyung chỉ cần về với bà, ở nhà không cũng được để bà lo hết chứ nhìn con trai mình ngày càng lớn, ngày càng cô đơn như vậy bà bứt rứt lắm.
ba kim thấy vậy cũng liền đồng tình, tốt nhất vẫn nên để thằng con trai của mình về với nơi có gia đình thì hơn.
" nếu mọi người nhớ con thì mỗi năm con sẽ về thăm mọi người một lần, chứ con không thể về đó sống luôn cả đời."
mẹ kim biết rất khó thể thuyết phục được taehyung nhưng hiện tại bà vẫn muốn đem con trai của mình về nhà.
" sao lại không thể?, cả cái đất nước Anh thiếu gì nơi để con vui chơi thỏa thích, môi trường làm việc cũng tốt hơn ở đây nhiều. Ở đây Còn cái gì để con luyến tiếc nữa hả?"
hắn cảm thấy không vui rồi, đầu óc của hắn bây giờ rất nặng nề, đã thế còn phải gặp cảnh tượng này. Hắn không biết phải làm sao để giải thoát cho bản thân được nghỉ ngơi.
" con từ trước đến giờ luôn làm theo lời ba và mẹ nhưng hôm nay con chỉ cầu xin hai người thuận theo con một lần này thôi. Hãy để con được sống ở đây, sống với người mà con yêu thương."
ba mẹ kim nghe hắn nói mà chạnh lòng.
ơ khoan kim taehyung vừa bảo cái gì đấy?
" người con yêu thương?, con tìm được người ưng ý rồi sao?"
mẹ kim như vớt được vàng, bà không ép nó lấy