Mỗi tháng Diệu Tổ đều trở về một lần, kiếm được một chút tiền từ mấy thứ tà môn ngoại đạo trong trường học, đều đưa cho lão Tôn.
Lão Tôn cũng không vui vẻ.
Trên thực tế ông ta càng sợ hãi.
Ông ta chưa cho Diệu Tổ tiền, chính hắn lại có thể kiếm ra tiền, vậy chẳng phải ý là, nó muốn chạy là có thể chạy sao?
Ông ta không giữ được tiểu tử này, chỉ có thể ký thác ở trên người Niệm Đệ.
"Mày dỗ dành nó, câu lấy nó.
Từ nhỏ Diệu Tổ chỉ thân với mày, nó sẽ không rời khỏi mày." Lão Tôn căn dặn cô như vậy.
Niệm Đệ không nói lời nào.
Sau hơn bốn tháng đến nghỉ đông, Diệu Tổ đã trở lại.
Bụng cô rất lớn, đôi khi DIệu Tổ nhìn bụng cô cũng không dám chạm vào.
Giống như chỉ cần chạm vào cô là cô có thể vỡ nát như trứng gà, lòng đỏ rơi đầy đất.
Niệm Đệ cũng không biết nói với hắn cái gì mới tốt, giữa hai người luôn là im lặng.
Cô chỉ có thể nằm nghiêng để ngủ, đem bụng gác ở trên giường.
Diệu Tổ đối mặt cô, cẩn thận đề phòng bụng cô.
Sau một lúc lâu, hắn duỗi tay sờ sờ bụng cô: "Có đau không?"
Niệm Đệ không nói chuyện.
Còn chưa sinh, chưa đến lúc đau.
Chính là sau khi có đứa nhỏ này, cô không có chỗ nào thoải mái.
Diệu Tổ nhéo lên cánh tay cô, vẫn gầy như vậy...!Không, là càng gầy, da bọc xương.
Hắn chống giường nâng người nhìn mặt cô: "...Về sau không sinh nữa."
Niệm Đệ đẩy hắn ra.
Còn nghĩ chuyện về sau.
Cô muốn hắn đi, rời khỏi nơi này, hắn rốt cuộc có hiểu hay không.
Diệu Tổ lôi kéo tay cô không bỏ, mặt chôn ở trong lòng bàn tay cô: "...!Chị à."
Niệm Đệ không nói chuyện, dùng lòng bàn tay vuốt ve gương mặt hắn.
Hắn lại trưởng thành một chút, càng cao hơn, hình dáng ngũ quan trên mặt cũng càng sắc nét.
Hai chân hắn thon dài hữu lực, sống lưng thẳng tắp đĩnh bạt, thành một người đàn ông đội trời đạp đất.
Lại giống như con chó nhỏ, chỉ quanh quẩn bên cạnh cô, duỗi đầu lưỡi liếm cô, lấy lòng cô.
"Chị à." Diệu Tổ để sát vào người cô, "Chờ chị sinh con ra..."
Niệm Đệ nhìn mặt hắn.
"...Theo em đi đi." Hắn thấp giọng nói.
Cô quay đầu đi, trong lòng loạn thành một đoàn, không trả lời.
Lãnh Đệ cùng Hi Đệ thì sao? Chị em của cô biết làm sao? Cô không thể mang theo hai đứa em gái làm liên lụy cả đời hắn.
Một mình hắn sống sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều, sẽ càng tốt hơn nhiều.
Hơn nữa, sau khi hắn ra ngoài cũng nên tìm một người phụ nữ tốt.
Cô tính là cái gì chứ.
Chị gái không ra chị gái, vợ cũng không phải vợ.
Diệu Tổ thấy cô không trả lời, cũng không nói.
Hắn vuốt ve thân thể của cô, từ bả vai đi xuống trước ngực.
Sau khi mang thai vú cô lớn hơn một chút, hắn nắm ở trong tay nhào nặn, sóng thịt cuồn cuộn, nặng tay hơn không ít.
Hắn cúi người ngậm lấy đỉnh hồng, dùng sức mà mút một ngụm.
Niệm Đệ có hơi đau, ấn cổ hắn làm hắn tránh ra.
Trong cổ họng hắn phát ra chút tiếng, sau khi ngậm đầu vú hắn kéo ra ngoài thật dài mới buông miệng nhổ ra, vang lên ba một tiếng.
Cô nhẹ nhàng thở dốc, lấy hai cánh tay ngăn trở trước ngực.
Diệu Tổ liền chuyển tới trên bụng cô.
Tròn tròn như quả dưa hấu, hắn vuốt ve một hồi, không thể xuống tay, không dám dùng sức, nhẹ giống như có cái lông chim đảo qua, có hơi ngứa.
Nửa ngày sau hắn mới hạ quyết tâm, ấn môi xuống, nhẹ nhàng mút vào trên bụng cô một chút.
Niệm Đệ nhìn hắn.
Cổ hắn đỏ lên, biểu tình khẩn trương, quần đỉnh lên lều trại.
Tính tính hắn đã hai tháng không làm, cô có hơi đau lòng hắn.
Niệm Đệ vươn tay, cách quần xoa nhẹ hắn một chút.
Diệu Tổ hoảng sợ.
Hắn chần chờ một hồi, nhìn mặt cô.
Cô ngửa đầu nhìn hắn, lại sờ sờ.
Dưới ánh mắt của cô, sắc mặt Diệu Tổ hơi hơi biến hồng.
Hắn hự một tiếng: "Chị à..." Hắn động tay cởi bỏ quần, động tác có hơi mất tự nhiên, đồ vật kia lại vô cùng thành thật mà thoát khỏi trói buộc, nhảy ra bang một tiếng trước mắt cô.
Hắn đỉnh đồ vật kia vào tay cô: "...Xoa một cái?"
Niệm Đệ để hắn tới gần, phủ mặt qua, đỡ dương vật ngậm lấy phần đầu.
Hắn tắm rồi, có mùi hương xà phòng, cô nếm nếm, cảm thấy có điểm giống động vật nhỏ thịt mum múp.
Hắn dường như đầu hàng mà rên rỉ một tiếng, cắm vào trong miệng cô, nhìn hai má cô biến hình, tròng mắt hắn đỏ bừng.
Hắn nuốt một chút, hầu kết không ngừng lăn lộn, nói giọng khàn khàn: "Thật thoải mái."
Niệm Đệ không nâng mắt, hút chặt hắn, dùng đầu lưỡi chống đỉnh mã mắt, đem căn đồ vật thô dài đẩy ra.
Hắn lung lay một chút, chống giường, tứ chi căng chặt, hít sâu: "A..."
Quá trình phun ra nuốt vào có chút cố hết sức, cô không muốn động.
Niệm Đệ nhổ ra toàn bộ, vòng ở lòng bàn tay, một tay cầm một nửa, chuyển động