Đối phương đã chủ động chào cô thì cô vẫn nên chào lại, cô liếc nhìn anh rồi cười gượng đưa tay ra bắt lấy tay Ngô Tuyết Lan.
"À, chào…chào cô"
Cô gái trước mặt cô trông có vẻ là con nhà quyền thế vì nhìn chiếc váy thôi đã thấy nó đắt rồi. Những người con gái thân thiện tất nhiên sẽ khiến người khác cảm thấy dễ chịu nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy…không thích người này cho lắm.
Đột nhiên chuông điện thoại vang lên, Ngô Tuyết Lan kia vội vàng lấy điện thoại từ trong chiếc túi da hàng hiệu ra và bấm nghe:
"Alo, ba…có chuyện gì thế ạ? Con đang ở cùng Nam Thành"
Là ba của Ngô Tuyết Lan - Ngô lão gia của Ngô Gia nổi tiếng trong thành phố. Ba của Tuyết Lan trước đây cũng là cảnh sát nhưng đã chuyển sang kinh doanh vàng bạc. Tiệm vàng nổi tiếng ở đây cũng là do Ngô Gia quản lý.
"Vâng, con biết rồi con về ngay đây"
Ngô Tuyết Lan cúp máy quay lại dùng những lời nói ngon ngọt với anh:
"Nam Thành, ba em gọi về có chút chuyện em về trước nhé"
"Ừ!" - anh chỉ lạnh lùng đáp lại.
Thấy khách rời khỏi cô cũng cảm thấy mình nên lịch sự mà chào hỏi một câu nhưng ai dè…
"À cô về cẩn…"
Cô ta lướt qua cô còn va mạnh một cái khiến cô suýt ngã, điệu bộ kiêu ngạo giống kiểu không coi ai ra gì. Cô tức giận không thèm nói nữa, sau khi cô ta rời đi cô lại gần bàn làm việc của anh chống hai tay xuống bàn hỏi:
"Cô ấy là ai vậy?"
Anh ngẩng mặt lên nhìn cô hơi nghiêng đầu điệu bộ khó hiểu:
"Không phải cô vừa biết tên cô ấy rồi sao?"
"Ý tôi là…hai người có quan hệ gì?"
Anh tiếp tục cắm mặt vào chiếc máy tính trước mặt trả lời cô:
"Cô biết tiệm vàng Ngô Kim không?"
"Là tiệm vàng nổi tiếng nhất thành phố Vĩnh Xuyên này sao?"
"Phải. Ngô Tuyết Lan là con gái đầu của Ngô lão gia"
Cô giật mình lấy tay che miệng:
"Trời đất, vậy cô ấy là thiên kim đại tiểu thư danh gia vọng tộc sao?"
Anh không nói gì chỉ im lặng. Cô từ bất ngờ đến nghi ngờ, híp mắt lại cúi người hỏi anh với giọng điệu như tra hỏi:
"Anh và cô ấy là...quan hệ gì? Sao nhìn có vẻ thân thiết thế?"
"Cô hỏi để làm gì?"
"Ít ra tôi cũng đang ở nhà anh lỡ như hai người là cái quan hệ…"
"Không phải. Tôi và cô ta chả có quan hệ gù cả chỉ là ba tôi có quen biết với Ngô lão gia"
Cô gật gù rồi quay người lại tới chỗ ghế sofa thì ngồi phịch xuống. Anh nhìn cô, quát:
"Không có việc gì thì ra ngoài đi, cô đừng cứ ngồi lì ở đấy"
"Không cần anh đuổi, tôi tự ra"
…
Tại Ngô Gia, xe ô tô riêng của Ngô Tuyết Lan vừa dừng lại ở cổng thì hai vệ sĩ từ bên trong đã nhanh chóng chạy tới mở cửa xe. Ngô Tuyết Lan chễm chệ bước xuống bước từng bước chân quyến rũ tiến vào trong.
Biệt thự Ngô Gia to ngang ngửa với nhà riêng của anh, đúng là gia tộc quyền thế. Vừa thấy Tuyết Lan trở về hai người hầu đứng ngoài cửa đã vội chào:
"Tiểu thư, cô đã về"
"Ba tôi đâu?"
"Lão gia đang ở bên trong đợi cô thưa tiểu thư"
Ngô Tuyết Lan bước vào trong, vừa mới vào phòng khách đã nhìn thấy Hoàng Mặc Dương ngồi đối diện với Ngô lão gia. Ngô Tuyết Lan vốn được coi là người con gái xinh đẹp nhất Vĩnh Xuyên này nên được rất nhiều đàn ông để ý. Vừa thấy cô Hoàng Mặc Dương đã đứng dậy, ánh mắt trìu mến nhìn cô ta:
"Ngô tiểu thư, cô về rồi"
Ngô lão gia đang nhâm nhi tách trà nghe thấy Hoàng Mặc Dương nói vậy bèn quay lại. Ngô Tuyết Lan vốn chỉ thích mỗi mình anh nên cũng không có cảm tình gì với Hoàng Mặc Dương. Cô ta õng ẹo bước đến bên Ngô lão gia rồi ngồi phịch xuống.
"Ba, ba gọi con về giờ này làm gì?"
"Cảnh sát Hoàng muốn gặp con, hai đứa nói chuyện đi"
Uống xong ngụm trà Ngô lão gia bèn đứng