Sở Tư Ảnh nghe cô hỏi như thế thì gương mặt phút chốc đỏ lên như tôm luộc, hai tai ù đi, trong não dường như lặp đi lặp lại câu nói của cô.
Muốn sao?
Muốn sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Muốn...?
"Cậu đang nói cái gì vậy? Buông... buông tôi... ưm... a..." Sở Tư Ảnh ngâm nga một tiếng, âm thanh mềm mại mang theo tình dục, không khí tràn ngập mùi vị ái muội.
"Chối bỏ làm gì? Nhìn xem! Cậu đã đứng thẳng thế này rồi." Vừa nói, Tô Hiểu Linh vừa dùng bàn tay vuốt dọc theo tiểu Tư Ảnh.
Bàn tay với da thịt mềm mại, có chút mát lạnh chạm vào tiểu Tư Ảnh đang nóng hừng hực dựng thẳng đứng, hai luồng nhiệt trái ngược đụng vào nhau, giao thoa khiến cho cả người Sở Tư Ảnh như bắn ra hàng ngàn bông pháo, máu nóng như trào ngược khiến cho Sở Tư Ảnh thở dốc.
Đây là lần đầu tiên có một cô gái chạm vào chỗ đó của anh. Lần đầu tiên nếm được tư vị mê người này. Trong lồng ngực anh dường như có một giọng nói đang không ngừng vang lên: Nhanh lên, là cô ấy. Nhanh ôm hôn cô ấy. Cô ấy là Hiểu Linh. Chẳng phải mày đã thầm thích cô ấy từ lâu rồi sao? Cơ hội tốt như thế này sẽ không có lần hai đâu. Ôm cô ấy, đè cô ấy dưới người...
Nhưng bất chợt có một giọng nói khác lại vang lên: Không được! Mày phải dè dặt lại. Mày biết cô ấy luôn đến trường rất sớm, nên hôm nay cố tình tới sớm xem phim yêu tinh đánh nhau trong lớp học chẳng phải là để dụ dỗ cô ấy còn gì? Nhưng Hiểu Linh là người thích nắm quyền chủ động, nếu lúc này mày lật ngược tình thế, cô ấy sẽ chán ghét mày mất.
Đầu