Cố Giai Lệ đứng ngây ra tại chỗ, không biết làm sao.
Những gì xảy ra trong mấy phút ngắn ngủi này quả thật vượt ngoài dự liệu của cô, khiến cô tạm thời không thể chấp nhận.
“Không còn “anh Diệp Thiên” gì nữa, đối với anh cũng không còn “em gái” gì nữa!”.
Câu nói này quanh quẩn trong đầu
cố Giai Lệ, cô là người thông minh, đương nhiên biết lời mà Diệp Thiên nói có ý gì.
Cô không ngờ chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, cô và Diệp Thiên đã cắt đứt quan hệ.
“Diệp…”.
Diệp Thiên đi xa dần, cô đưa tay ra, muốn gọi Diệp Thiên, nhưng Lí Tinh Tinh đột nhiên kéo cô lại.
“Giai Lệ, để cái tên kiêu ngạo kia đi đi, cậu quản anh ta làm gì.
Anh ta đã tuyệt tình như vậy, cậu còn định dày mặt hòa thuận với anh ta sao?”.
Lí Tinh Tinh không xem trọng Diệp Thiên, khinh thường nói: “Sau này đừng quan tâm tên đó nữa, người gì đâu, anh ta hoàn toàn không có tư cách chơi cùng chúng ta.
Huống hồ, không lâu nữa cậu sẽ là ngôi sao rồi, còn quan tâm anh ta làm gì?”.
“Là anh ta tự chọn cắt đứt quan hệ
với cậu, cậu cần gì đi tìm ngược lại anh ta?”
Sở Thần Quang cười khẩy, cũng canh đúng lúc nói: “Giai Lệ, sau này những người em tiếp xúc đều sẽ là nhân vật nổi tiếng, thương nhân giàu có, lãnh đạo cấp cao quyền quý ở các nơi, trình độ cao hơn bây giờ rất nhiều.
Anh nói câu không khách khí, Diệp