“Không phải chứ? Tôi nằm mơ cũng muốn gặp được xa thần Tây Nam, hôm nay thực sự đã gặp được thần tượng rồi ư?”
“Oa, xa thần Tây Nam trẻ quá, đẹp trai quá…”
Ánh mắt của mọi người trên đường Lục Hoàn đều đổ dồn vào Diệp Thiên.
Họ kinh ngạc, ngưỡng mộ, sùng bái hoặc hâm mộ, đều đủ cả.
Trong tích tắc, Diệp Thiên trở thành tâm điểm của khán giả.
Còn anh em nhà họ Tiêu lập tức ngây ra tại chỗ, vẻ mặt đông cứng.
Ánh mắt Tiêu Chí Lâm không ngừng thay đổi, cậu ta chỉ cảm thấy mình giống như một kẻ ngốc.
Cậu ta vốn tưởng rằng Diệp Thiên không có lai lịch gì lớn, tối nay muốn dùng xe đua dạy cho cậu một bài học trước mặt Cố Giai Lệ, ai ngờ Diệp Thiên lại có tên tuổi nổi như cồn như vậy, là xa thần Tây Nam với vô số huyền thoại trong giới đua xe ba tỉnh Vân Kiềm Xuyên?
Dù được ghi nhận là tay đua nhanh nhất trên đường Lục Hoàn nhưng kỉ lục nhanh nhất của cậu ta vẫn chỉ đứng ở vị trí thứ hai.
Kỉ lục đường đua Lục Hoàn mà xa thần Tây Nam để lại cách đây hai năm đến nay vẫn chưa có ai phá được.
Hơn nữa, Diệp Thiên cũng đã từng thắng Blog Senna, so với kỹ năng đua xe của Diệp Thiên thì rõ ràng cậu ta kém hơn cậu không chỉ một bậc.
Lúc này đầu óc của Tiêu Tường đang quay cuồng.
Từ lúc gặp Diệp Thiên trên máy bay, cô ta đã đối xử lạnh nhạt với Diệp Thiên.
Chỉ cần tìm được cơ hội, cô ta nhất định sẽ chế giễu nhạo báng không chút nể nang, gần như chưa từng giữ thể diện cho Diệp Thiên.
Thậm chí tối nay còn định liên thủ với Tiêu Chí Lâm làm nhục Diệp Thiên một phen.
Nhưng cuối cùng, cậu thiếu niên khiến cô ta nhìn đâu cũng cảm thấy khó chịu này hóa ra lại chính là xa thần Tây Nam mà cô ta sùng bái nhất, coi như thần tượng tuyệt