Nhưng lúc này ông ta xem trình độ của Diệp Thiên đã ở cấp siêu phàm, bằng không sao cậu ta có thể đối phó được hết chứ
Diệp Thiên dùng một đấm đánh bật Chiến thần giấu mặt xuống hồ nước nhẹ bỡn như lông hồng.
Cậu nhìn nắm đấm trắng trẻo của mình mà hơi sững sờ, đây chính là Phệ Thiên Chi Thể mà cậu mới luyện thành không lâu.
Cảnh giới của cậu hiện tại còn chưa đạt tới cảnh giới siêu phàm, nhưng dựa vào Phệ Thiên Chi Thể, cậu có thể chống đỡ được cảnh giới siêu phàm, càng huống hồ là một Chiến thần mặt nạ giả siêu phàm kia.
Chỉ là lần đầu tiên kích hoạt Phệ Thiên Chi Thể cậu còn chưa quen lắm nên cú đấm vừa rồi chỉ là tùy tiện tung ra chứ chưa hề dùng đến sức mạnh thực sự.
Nhưng dù vậy, cú đấm với tốc độ phá âm thanh vẫn giáng mạnh vào Chiến thần giấu mặt trong tích tắc.
“Ầm ầm!”
Bên trên hồ nước lại nổi lên một đợt sóng, một bóng người bay ra với bộ dạng nhếch nhác, máu mũi chảy ra, đó chính là Chiến Thần giấu mặt.
“Diệp Lăng Thiên, tao phải giết mày!”
Trong giọng nói của Chiến thần giấu mặt chứa đầy sát khí, chiếc mặt nạ của ông ta bị thổi tung ra theo gió, để lộ ra khuôn mặt xấu xí, các đường nét trên khuôn mặt gần như xoắn vào nhau.
Ông ta đã kích hoạt bí pháp để bước vào cảnh giới siêu phàm nhưng vẫn bị cú đấm của Diệp Thiên làm cho bị thương, khiến ông ta căn bản không thể phản kháng được.
Trên ngực ông ta hiện rõ một vết nắm tay, xương cốt cũng đã hơi trũng xuống, vừa rồi ông ta đã ngưng tụ chân khí của mình vào thời khắc mấu chốt nhất, biến nó thành một lớp màng bảo vệ để bảo vệ những chỗ quan trọng, nếu không chỉ dựa vào cú đấm đó đã đủ để khiến ông ta hồn bay phách tán rồi.
“Ông có làm được không?”
Diệp Thiên liếc xéo, đôi môi