Sự thực chứng minh, Từ Dữ Phong là một cô bạn rất đáng tin.
Đội trường Từ hỏa tốc tạo hai nhóm chat riêng.
Một nhóm có giáo viên, đặt tên là "Đội tuyển bơi Nhị trung Ninh Cảng", nhóm còn lại không có giáo viên để thoải mái nói chuyện, tên nhóm sửa đi sửa lại nhiều lần, cuối cùng cả bọn nhất trí chọn cái tên "Tiểu đội người cá của tập đoàn Vương thị".
Số tin nhắn chưa đọc trên điện thoại Du Vũ như muốn nổ tung lên.
Du Vũ một bên oán thầm đám người kia sao lại rảnh rỗi như vậy, một bên không khống chế được tay của mình, chưa làm được bao nhiêu bài tập đã lén lút rút điện thoại bấm vui vẻ.
Hội bạn đang líu ra líu ríu trong nhóm kia có biệt hiệu và ảnh đại diện rất ngọt, nhìn cứ như một hội con gái mới lớn với nhau.
Du Vũ tương đối lạc lõng, ngày thường mải ngâm mình trong nước, khó cùng với các bạn trong đội bơi giao lưu.
Cậu không nhớ hết tên bên tuyển nữ, trừ Từ Dữ Phong, cậu còn có ấn tượng với một bạn nữ có răng thỏ, và cả một cặp sinh đôi đến giờ này cậu vẫn chưa phân biệt được.
Nhưng bên tuyển nam thì cậu lại nhận mặt được.
Cậu bạn này tên Tống Hạo, là đàn anh lớp 11, cao 1m88, mặt chữ điền trông rất ôn hòa, như Đường Tăng chuyển thế, mỗi lần Du Vũ nhìn thấy anh ta thì trong đầu lập tức nhảy ra bốn chữ "A di đà phật".
Một người khác đến từ lớp một, tên Mao Khải Kiệt.
Thật ra Du Vũ không quá ấn tượng với cậu ta, chỉ nhớ cậu ta được cái cao to, da dẻ vô cùng trắng, đeo mắt kính gọng đen, ngày thường lúc nào cũng treo câu "Xin lỗi" trên miệng.
Du Vũ nghiên cứu từng thành viên trong danh sách, cố gắng đối chiếu bọn họ với mấy cái biệt danh rối mù.
Trước mắt, cậu nhận ra biệt hiệu "Không xuống 75kg đổi tên" là Vương Bằng Bồng, ảnh đại diện là Bành Vu Yến lúc nhỏ.
Từ Dữ Phong là "Đạo đức nhà giáo", ảnh đại diện ghép bốn chữ viết bằng bút lông "Lấy đức làm trọng."
Một lúc sau, Từ Dữ Phong gửi đến một đoạn ghi âm dài.
Tóm tắt lại là về chuyện các câu lạc bộ của Nhị trung có thể xin quỹ hoạt động từ Hội học sinh mỗi học kỳ một lần.
Trong tuần sinh hoạt chung, cô nàng định nộp đơn xin tài trợ "chi phí thi đấu" cho hội học sinh thảo luận và thông qua các phiếu bầu của ủy ban để quyết định có nên phân bổ quỹ hay không, phân bổ bao nhiêu,...!Nghe cô Trương nói, trước mắt học sinh trường mình không mấy hào hứng với câu lạc bộ bơi lội, bà hi vọng mọi người cùng động não xem có cách nào tranh thủ quỹ trường hay không.
[Đạo đức nhà giáo]: Cả nhà yêu của kem, chắc mọi người không muốn mặc đồng phục học sinh đi thi đấu đâu đúng không? Đồng phục thiết kế riêng đều là tiền cả đó!
[Bé thỏ đường dữ lắm á]: A ~ Nhị trung xanh biếc một màu ~~ xanh xanh Nhị trung mãi xanh ~~~ Muốn thi đấu suôn sẻ, trên đầu thì phải đội mũ xa lánh¹ ~~~~
¹ Muốn sống đàng hoàng thì phải đội trên đầu một chút màu xanh lá cây.” Ý nghĩa bề ngoài là: muốn sống đàng hoàng thì việc đội một chiếc mũ màu xanh lá cây là chuyện bình thường.
Trên thực tế, đây là một thuật ngữ trên Internet, có nghĩa là nếu bạn muốn sống một cuộc sống suôn sẻ hơn, bạn phải nhắm mắt làm ngơ, học cách bao dung và thỏa hiệp, và không quan tâm quá nhiều.
(Baidu)
[Bánh gạo nếp dâu tây]: Tớ nghe đồn họ xét dựa trên thành tích thực tế, từng đoạt giải thành phố, hoặc câu lạc bộ có số lượng người tham gia đặc biệt lớn mới có cơ hội được chia tiền.
[Kỳ Kỳ không phải Tuyền Tuyền]: Vậy đội bơi tụi mình mới thành lập thì lấy đâu ra thành tích?
[Nhất Tự Thiền]: Mấy khứa bên tuyển bóng bàn nói với tớ, vì họ chưa giành được giải thưởng nên nghèo mãn kiếp, đến cả tiền vé cũng phải tự trả để tham gia thi đấu.
[Bé thỏ đường dữ lắm á]: Bên thể dục nhịp điệu giàu lắm lận, nghe đâu còn dư tiền uống tà tữa.
[Tuyền Tuyền không phải Kỳ Kỳ]: Có là gì, người ta đồn bên câu lạc bộ thiên văn có cả tiền đi cắm trại với ngắm sao cơ.
[Đạo đức nhà giáo]: Dừng! Vừa không có thành tích vừa không có số lượng, tớ lấy cái gì để gây ấn tượng với hội học sinh đây hả?
[Đạo đức nhà giáo]: Động não đi, cho tớ mấy điểm sáng chói mù mắt chó của đội mình nhanh lên!
[Tuyền Tuyền không phải Kỳ Kỳ]: Nhan sắc!
[Bé thỏ đường dữ lắm á]: Cơ bụng tám múi!
[Không xuống 75kg đổi tên]: Sức ăn!
[Đạo đức nhà giáo]: Tụi bây nói cũng đúng.
[Đạo đức nhà giáo]: Tớ có ý này @Bánh gạo nếp dâu tây
[Bánh gạo nếp dâu tây]:?
[Đạo đức nhà giáo]: Theo tình báo không chắc chắn, trong bộ phận tài chính hội học sinh có fangirl của cậu.
[Bánh gạo nếp dâu tây]:...
[Bánh gạo nếp dâu tây]: Không hợp lắm đâu?
Từ Dữ Phong lập tức gửi qua một đoạn video.
Bối cảnh âm thanh bên trong video là tiếng mưa "tí tách", thỉnh thoảng truyền đến âm thanh răn đe của các huấn luyện viên.
Nhiều bạn học nhỏ mặc quân phục ngã trái ngã phải như rau héo.
Tô Liệu mặc đồ quân đội ngắn tay, hình như vừa huấn luyện dã ngoại dưới mưa xong.
Nước mưa lẫn vào mồ hôi, dọc theo sóng mũi anh chảy thẳng xuống.
Bên hông không biết bị nhánh cây nào cào xước, Tô Liệu nhấc vạt áo T shirt, dùng răng cắn chặt, hơi xoay người kiểm tra vết thương, lộ ra khúc eo rắn chắc đẹp đẽ.
Ống kính không khách khí chĩa thẳng vào anh.
Lúc này Tô Liệu mới phát hiện ra có người chụp lén mình, gấp gáp kéo áo xuống, tươi cười chộp lấy điện thoại của đối phương.
Nụ cười sạch sẽ, sáng bừng dưới cơn mưa xối xả, còn vương chút ngại ngùng.
Đoạn video đến đấy là hết.
[Bé thỏ đường dữ lắm á]: A a a a a ôi chu choa mạ ơi trai đẹp.
[Tuyền Tuyền không phải Kỳ Kỳ]: A a a a a đẹp trai quãi đạn!!!
[Bánh gạo nếp dâu tây]: A a a a a đẹp trai dữ taaa.
Du Vũ: "..."
Sao cái người này lại không biết xấu hổ vậy?
Nhưng cái biệt hiệu và ảnh đại diện của Tô Liệu là cái mọe gì đây?
Du Vũ bấm vào ảnh đại diện của "Bánh gạo nếp dâu tây", phát hiện phần chữ kí QQ của tên họ Tô nào đó cũng rất thiếu đánh -- "Lén lén lút lút xem, không bằng thoải mái thêm bạn tốt".
Du Vũ nhìn chằm chằm trang cá nhân và hai chữ "kết bạn" màu đỏ, như bị giẫm trúng cái đuôi nhỏ, giận dữ nhấn nút "Quay lại" trên góc trái.
Trở về nhóm chat, đề tài đã thay đổi.
"Thiền Nhất Tự" đề nghị cuối tuần mọi người ra ngoài chơi một chuyến, coi như là thắt chặt tình đoàn kết.
Dù sao bình thường gặp nhau cũng chỉ cắm mặt vào bể bơi không có giao lưu.
Mọi người mồm năm miệng mười hăng hái thảo luận, Vương mập mạp trực tiếp chia sẻ bài viết về một địa điểm, là một escape room mới mở ở Ninh Cảng.
Du Vũ nhìn thấy phí vào cửa trung bình đã khoảng hai trăm, im lặng rời khỏi cuộc trò chuyện.
Làm bộ không thấy.
Vẫn nên chuyên tâm làm bài tập thì hơn.
Mặc dù nói Nhị trung khuyến khích học sinh tham gia hoạt động ngoại khóa, nhưng bài vở không hề thảnh thơi chút nào.
Trong đó biế.n thái nhất chính là Toán học.
Mỗi ngày đều phát một bài kiểm tra gọi là "Bài tập ngày mới vui vẻ", cuối tuần lại có "Bài tập cuối tuần hạnh phúc", nghe đâu còn có cái gì "Lì xì Tết yêu thương đong đầy" với cả "Bài tập giáng sinh."
...Hoàn toàn kế thừa và phát huy truyền thống "Gói quà 688" của tổ thể dục Nhị trung.
Du Vũ cảm thấy tách riêng từng chữ thì cậu hiểu rất rõ, nhưng nối hết lại thì mù tịt.
Suy nghĩ rất nhanh đã rẽ sang vấn đề cả đội muốn ra ngoài chơi.
"Cạch", Du Vũ đặt bút trên tờ đề thi, lôi từ trong cặp một quyển sổ nhỏ.
Trong cuốn sổ nhỏ, cậu cẩn thận ghi lại mọi chi tiêu sau khi đến Ninh Cảng.
Ngoại trừ học phí và tiền ăn, Du Vũ chưa bao giờ xin tiền tiêu vặt của gia đình.
Ví như cậu muốn mua điện thoại thì sẽ đem bán phần thưởng quán quân để kiếm tiền.
Nhưng mà...
Số tiền để đi chơi với nhóm cậu phải lấy ở đâu ra? Không tham gia thì có phải xa cách quá không? Cậu còn muốn mua giày mới.
Tiền trong thẻ cơm cũng không dư