Chương 085. Khe không gian
Dịch giả: rjnpenho
Biên dịch & biên tập: Oll
Nguồn: tangthuvie
Một trăm kilômét, nói xa thì không xa.
Nếu ở thời đại Công Nguyên, có đường sắt, đường cao tốc, đường hàng không thì một trăm kilômét chẳng mất bao nhiêu thời gian lắm.
Nhưng hiện tại, toàn bộ trật tự của Trái Đất đã bị ma thú phá hỏng, đường phố, thông tin liên lạc… hiển nhiên, tất cả đều không có ngoại lệ. Mấy chục kilômét xung quanh thành Tinh Diệu cũng còn tốt, tình hình giao thông ở đây tuy không sánh được như ở thời đại Công Nguyên nhưng cũng xem như là bằng phẳng. Thế nhưng càng xa thành Tinh Diệu thì đường phố càng trở nên gồ ghề, lồi lõm. Cũng chính vì lí do này nên xe không thể không chạy chậm lại, rất khó di chuyển, tốc độ của xe còn không bằng đi trên ngựa.
Thậm chí mọi người trên xe còn thấy rõ một số người cưỡi ma thú cấp ba cấp bốn ở cạnh xe tải lao vụt qua.
“Tiểu Tuyết, mau, mau nhìn kìa, đây là Phi Vân thú cấp sáu đấy. Đến cả những Võ giả cao cấp cũng chưa chắc đã thuần phục được một con Phi Vân thú đâu. Lúc trước ta đi học, từ xa đã thấy qua một lần nhưng không được nhìn rõ như hiện tại, quả thật rất đẹp.”
Thỉnh thoảng, Triệu Uyển Quân lại hét toáng lên.
Lúc này, bọn họ đang ngồi trên chiếc xe chuyên chở đến khe không gian sắp mở ra. Ở cùng bọn họ còn có hơn mười thợ săn ma khác. Do có nhiều người đồng hành, người đông thế mạnh nên Triệu Uyển Quân không có khẩn trương lo sợ gì khi đi tới nơi hoang dã như khi còn ở trong thành, lúc này rõ ràng cô còn có hứng thú thưởng thức phong cảnh dọc đường đi cùng những thợ săn ma khác.
Trông thấy Triệu Uyển Quân rục rịch, hô to gọi nhỏ như thế, Đông Nhược Tuyết không nén nổi lòng hiếu kỳ của mình. Người đàn ông trung niên ngồi cạnh Vân Hi không nhịn được nói với hắn: “Tiểu huynh đệ, cậu tính mang hai cô bé này tới khe không gian thật sao? Dã ngoại đâu phải là địa phương thú vị gì, lúc nào cũng phải đề phong cảnh giới mới phải. Nếu như cậu nghĩ là đang đi du lịch thì ta khuyên cậu nên tranh thủ thời gian mang hai cô bạn của cậu trở về đi. Thừa dịp bây giờ có không ít võ giả qua lại, đường sá an toàn, về vẫn còn kịp đó.”
Ở cạnh đó, một cô gái khoảng chừng ba mươi tuổi nghe thế cũng khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua Đông Nhược Tuyết và Triệu Uyển Quân, không biết nói gì hơn bèn liên tiếng: “Hai con bé này… Có lẽ nên ở lại trong thành thị thì hơn, đợi khi tu luyện thành công rồi hãy ra cũng không muộn, chứ bây giờ thì quả thực còn sớm quá.”
Những người khác, mặc dù không nói gì nhưng ít nhiều cũng có ý kiến với việc Vân Hi mang theo hai cô em gái ra ngoài như thế này.
“Cảm phiền mọi người đã quan tâm, nhưng tôi tự có suy nghĩ của mình.”
Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Không phải ta nói cậu đâu, tuổi còn trẻ thế mà đã có tu vi cấp bảy, mỗi điểm này thôi ta đã coi trọng cậu rồi, nói không chừng qua một thời gian nữa sẽ xuất hiện thêm một Tử Xa Phục trẻ tuổi tuấn kiệt. Nhưng cuộc sống dã ngoại đâu như trong thành thị, cậu hãy suy nghĩ kỹ càng lần nữa trước khi kết luận.”
Vân Hi lắc đầu, ánh mắt hướng về nơi chiếc xe chở bọn họ đang chạy tới.
Không biết từ lúc nào, nơi cuối chân trời xa xôi, rừng cây, sông núi đã bị bóp méo, trông như có một ngọn lửa đốt cháy thế giới, khiến cho người ta có cảm giác mơ hồ như ảo ảnh trong sa mạc, lại như màn nước hư ảo của thành thị ẩn sau sa mạc.
Không chỉ có hắn mà những người còn lại trong xe cũng lặng lẽ nhìn về hướng kia.
“Hiện tại, khoảng cách đến nơi có không gian chấn động còn hơn mười kilômét nữa…”
“Hơn mười kilômét mà chúng ta đã có thể thấy không gian chấn động rồi… Xem ra lần này, phạm vi chấn động của khe không gian không phải nhỏ đâu…”
“Có thể khiến thành Tinh Diệu chúng ta khởi động chiêu mộ binh lính chiến tranh cấp hai thì dĩ nhiên quy mô của nó không thể nhỏ được.”
Nhất thời, thần sắc của những thợ săn ma trên xe dần trở nên ngưng trọng.
Ngay cả người đàn ông trung niên kia, cũng chỉ liếc nhìn Vân Hi một lần rồi thôi, không nói gì nữa.
Lúc nãy coi như còn an toàn, hắn hảo tâm khuyên can Lục Vân coi như cũng đã giúp đỡ hết lòng rồi. Nhưng bây giờ, thế cuộc trước mặt không giống như trong tưởng tượng làm cho người ta lạc quan nên nếu tùy tiện kết giao tình với những kẻ thực lực yếu thì chẳng khác nào tự tìm thêm gánh nặng cho bản thân.
Sau khi chiếc xe đi thêm được khoảng mười kilômét thì thợ săn ma, quân đội, xe cộ dần dần nhiều hơn. Đợi tới gần vết nứt không gian, xe từ từ ngừng lại.
Giờ phút này, phạm vi bao phủ của không gian chấn động