Bạch Tô Chân mặc kệ nó, “Vậy cuối cùng cậu có nuốt hay không? Còn nói nhảm nữa xem như cậu bỏ quyền lợi đấy!”
“Nuốt chứ nuốt chứ!” Chu Chu lập tức há to miệng, ực một tiếng nuốt hạt châu vàng óng lấp lánh xuống.
Bạch Tô Chân hài lòng gật đầu, “Vậy thì bắt đầu tu luyện đi, để ta giải thích rõ hơn cho cậu về chi tiết nhỏ này…”
“Chờ đã!” Chu Chu hưng phấn nhảy tại chỗ, “Tui muốn đi tìm cậu chủ nhỏ! Ba ngày cũng được, trước hết để tui đi nhìn anh ấy cái đã, anh ấy vẫn còn đang khóc, tui đến nói cho anh ấy biết tui chưa chết để ảnh không cần khóc nữa!”
“À, có chuyện này quên nói cho cậu biết.”
“Hở?”
Bạch Tô Chân chuyển động cơ thể cuộn người lại, khoan thai nói, “Thời gian cậu rời xa kiếp trước đã qua 20 năm rồi, trên trần gian đã biến hóa rất nhiều.”
“Hai, hai mươi năm?” Chu Chu há miệng trợn mắt, nó vội vàng bật dậy, “Ơ ơ ơ vậy phải làm sao! Lỡ cậu chủ nhỏ quên tui rồi sao!”
“Hoàn toàn có khả năng,” Bạch Tô Chân không chút thông cảm đả kích nó, “Lúc ấy cậu ta mới có 9 tuổi, nói không chừng đã quên cậu từ lâu rồi. Vì vậy cậu vẫn nên chuyên tâm tu luyện đi, đừng nghĩ đến mấy thứ vô dụng kia…”
“Không không không! Tui muốn trở thành người là vì cậu chủ nhỏ, tui muốn ôm anh ấy cơ mà!” Chu Chu nhe miệng cười, “Tui còn muốn anh ấy chải lông, tắm rửa, cho tui ăn thịt nữa!”
Bạch Tô Chân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, những linh hồn được bốc trúng trước đây toàn cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng quỳ rạp dưới chân gã không nói hai lời lập tức đi tu luyện. Hơn nữa đa số đều chọn tu tiên, chỉ có số lẻ chọn tu ma, còn con chó ngốc này muốn tu thành người thì thôi cũng không sao, lại còn vì một kẻ nhân loại khác mới chịu tu, quả thật lãng phí cơ hội tốt trăm năm mới gặp này. Gã hít sâu tự nhủ mình phải luyện thuật nhẫn nhịn, vẫn phải giữ gìn phong độ của một con rắn yêu ngàn năm nên nói, “Được rồi, nếu đây là nguyện vọng của cậu, ta đành thỏa mãn. Nhưng ta chỉ có thể tính cho cậu biết hắn sống ở đâu, hình dáng trưởng thành như thế nào, còn những cái khác ta không giúp được.”
“Hú hú tốt tốt! Cảm ơn ông!”
Bạch Tô Chân bĩu môi, lại phun lưỡi rắn ra, trước mặt tức thời hiện ra một bong bóng trong suốt cỡ người lớn, bên trong phản chiếu ra hình ảnh.
Thế nhưng… Ôi cha mẹ ơi!
Màn sương mịt mù đó, xác thịt đó…
Trước mặt chiếu ra một cơ thể đàn ông như ẩn như hiện, cơ bắp săn chắc, cánh tay thon dài, đôi chân vừa thẳng dài vừa gợi cảm trêu chọc lòng người hơi tách ra… Người đàn ông ấy đang tắm, một giọt nước trượt xuôi theo tám khối cơ bụng rắn chắc, ám muội lăn qua viền chữ V, cuối cùng đọng lại nơi phồn thịnh nào đó…
“Ôi… Ôi chao…”
Chu Chu há hốc nhìn, cảm thán từ đáy lòng: Cơ thể của con người… Thật hoàn mỹ…
Ui, muốn liếm quá đi mất (*/w*)
Bạch Tô Chân chớp mắt, chậc chậc khen ngợi, “Nói thật, dáng người của cậu chủ cậu cũng không tệ, sờ lên chắc chắn rất đã.”
Chu Chu gật đầu lia lịa như giã tỏi, hài lòng đến nhảy cẫng lên, “Cậu chủ nhỏ đúng là đẹp quá đi! Mặt đẹp! Cơ thể càng đẹp! Tui muốn nhanh nhanh ôm anh ấy lắm rồi này!”
Bạch Tô Chân biểu đạt sự khinh bỉ sâu sắc với con chó si dại này, “Rồi rồi đừng nhảy chồm chồm nữa chó ngốc, mau xem thông tin cá nhân của cậu ta đi, cậu xem xong thì ta có thể đi rồi.”
Chu Chu lập tức dừng nhịp nhảy kỳ dị của chó lại, một lần nữa đặt mông ngồi xổm xuống đất, còn giơ một chân lên cào tai: Phải tập trung tinh thần!
Trên không trung chạy ra mấy hàng chữ. Cho dù thế nào đi chăng nữa thì vẫn có thể đọc hiểu được.
Họ tên: Đoàn Lăng.
Tuổi: 29.
Nghề nghiệp: Tổng giám đốc điều hành của Đằng Lăng Entertainment.
Nơi ở: Bắc Kinh.
Khoảng cách đường thẳng: 2333 mét.
Tình trạng tình cảm: Độc thân.
Xu hướng tính dục: Không rõ.
Chu Chu nhìn một lúc thì không hiểu lắm nên nó nghiêm túc hỏi, “Xu hướng tính dục là cái gì vậy?”
“Là yêu đàn ông hay yêu phụ nữ đó.”
Chu Chu mất hứng, “Vậy thì vì sao lại không rõ được? Anh ấy thích tui chứ còn gì nữa! Ông phải viết vậy nè, xu hướng tính dục: Một con sói Chu Chu!”
… Ha ha, loài chó đúng là không biết xấu hổ, chẳng như con người chút nào. Bạch Tô Chân liếc mắt, lại phun một cái bong bóng ra, bao trùm Chu Chu vào trong.
“Chuẩn bị cho kĩ, bây giờ ta đưa cậu đến đấy, có thể tọa độ sẽ có sự sai lệch, xảy ra chuyện gì ta không chịu trách nhiệm.”
Chu Chu ngạc nhiên nhìn mình bị bọc lại bởi bong bóng, nó sáng mắt, cảm thấy rất thú vị, còn nghịch ngợm giơ tay đâm nó. Vách bong bóng bị nó đâm lòi ra thì nẩy vào lại, âm thanh đó thật sự rất đáng yêu, Chu Chu nghe thấy thì nhếch miệng ngâm nga, lúm đồng tiền bên phải lõm sâu vào, cười đến đôi mắt sáng long lanh híp cả lại.
… Không ngờ cũng có nét đáng yêu đó chứ?
Bạch Tô Chân thấy trái tim nhỏ bé của mình không tự chủ được run run, đập bịch bịch liên hồi.
Tim run thì yêu lực cũng bị run theo, cho nên bong bóng to lớn trước mặt “bộp” một tiếng rồi biến mất.
Bạch Tô Chân dại ra, đến khi cảm ứng được vị trí chó con rơi xuống thì mặt rắn nhất thời đỏ ửng, xấu hổ nắm đuôi che mặt.
Tại phòng tắm nào đó của khoảng cách 2333 mét, có một mỹ nam vừa mới tắm rửa xong, còn chưa kịp quấn khăn tắm quanh hông thì bỗng nghe được tiếng “uỳnh” trên đỉnh đầu, tiếp đó một vật thể lạ rớt xuống ngay ngực anh như trời giáng, còn chưa kịp phản ứng thì lại nghe thấy tiếng “phù phù”, một gương mặt thẳng tắp nện xuống bên dưới anh.
…. Cái gì gọi là đau thấu đoạn tử tuyệt tôn, nào có ai hay ai ngờ.
“Mẹ… nó ó ó ó ó ó ó!!!”
Một tiếng thét thảm thiết phá tan chân trời khiến nam phải lặng thinh nữ phải rơi nước mắt, ai ôi thương thay.
Mà người nào đó… À không, con chó nào đó bị chấn động mê man bởi tiếng thét thảm thiết đinh tai nhức óc ấy.
Mê man đến mức nào ấy hả? Đến mức nó hoàn toàn không để ý miệng mình đang hôn một thứ nong nóng, mềm mềm, tròn tròn…
Mãi đến khi mỹ nam không chút mỹ cảm lật người lại, trợn trắng mắt, thở hổn hển ngửa mặt lên trời hôn mê bất