Qua một hồi lâu, Vu Hành Vân mới giải trừ hết hàn độc trong người Lý Thu Thủy. Kể ra thật may mắn, nhờ Kiều Phong trước đó đã giải từ phần nhiều hàn độc nên Hành Vân mới thuận lợi hấp thụ toàn bộ phần còn lại, nếu chỉ có một mình nàng, chỉ e cả hai đều gặp nguy hiểm.
"Hành Vân, ta tại sao lại ở chỗ này, vừa rồi... Vừa rồi ta nhớ...đột nhiên...ta rơi xuống, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Lý Thu Thủy chẳng hề biết thân mình trúng hàn độc, chuyện cũng do lúc trước, khi thấy Thu Thủy tỉnh lại, Hàng Vân tột cùng cao hứng nên quên mất nói lại cho nàng nghe. Thật ra, với nội lực thâm hậu của Lý Thu Thủy, một chút hàn độc này chẳng là gì cả, nhưng vừa rồi nàng dùng Bắc Minh thần công hút hết nội lực của Lý Long khiến hàn độc trong cơ thể kết hợp nguồn lực mới lạ liền phát tác. Đan điền dồn nén nhiều ngoại lực, đến khi nàng vận công, như một giọt nước tràn ly, tất cả nội lực ồ ạt chảy vào gân mạch bên trong, khiến Lý Thu Thủy đột nhiên mất đi tri giác và rơi tự do.
"Không đại sự gì, Người bị hàn độc xâm nhập đan điền nên bị một chút ảnh hưởng, ta đã giúp Người loại trừ. Tuy nhiên, về sau cũng nên cẩn thận hơn, tạm thời đừng dùng Bắc Minh thần công nữa!" Vu Hành Vân cẩn thận giải thích
"Chờ nội thương của ta khỏi hẳn, ta liền giúp Người khôi phục nguyên khí."
"Đành phải như thế ..."
Lý Thu Thủy chợt nhớ tới vị anh hùng vừa cứu mình, lập tức đứng dậy nói lời cảm tạ
"Vừa rồi đa tạ vị này... Đại hiệp cứu giúp, tại hạ vô cùng cảm kích. Nếu người cần tại hạ giúp gì, xin hãy phân phó, ta nhất định toàn lực góp sức! Đúng rồi, còn chưa thỉnh giáo cao danh quý tánh"
Đầu viên ngói trích thuỷ chi dạ làm dũng tuyền cùng báo (đại khái nghĩa là: chịu ơn tất phải báo đáp) , Lý Thu Thủy đối với việc này vô cùng đứng đắn, chính bởi không muốn vĩnh viễn thiếu nợ người ta một phần ân tình.
"Tại hạ Kiều Phong, việc nhỏ chẳng cần bận tâm, chúng ta còn có việc phải đi lo liệu. Nếu tiểu huynh đệ đã có người chiếu cố, chúng ta có thể yên tâm cáo từ."
Kiều Phong từ trước đến nay thi ân bất cầu hồi báo, giờ phút này nhìn thấy Lý Thu Thủy bình an vô sự thì có thể an tâm đi lo chuyện của mình .
"Kiều Phong?"
Lý Thu Thủy mở to mắt nhìn dáng vẻ oai hùng của người nọ, quan sát kĩ hắn một lần nữa, quả nhiên đúng là Kiều Phong, trong nhất thời, nàng trở nên thập phần kích động. Lý Thu Thủy chẳng ngờ nổi mình gặp được anh hùng thời Thiên Long niên đại trong hoàn cảnh này, hắn lại vừa cứu nàng một mạng, lại tò mò muốn biết hắn đang lo đại sự gì, nên quyết định đi theo trợ giúp hắn
"Kiều đại ca đã có chuyện gấp gáp phải đi làm, hay cứ để bọn ta nhập nhóm, thêm một người thêm một phần sức lực mà, biết đâu lại giúp được đại ca một chút, như thế nào?"
A Chu nhìn thấy dáng vẻ Vu Hành Vân trị thương cho Lý Thu Thủy vừa rồi liền biết hai người trước mắt đều là cao thủ bất phàm, nếu có thể cùng Kiều đại ca hợp lực thì cực kì tốt, nhanh nhẩu góp ý
"Hảo, vậy chúng ta cùng đi đi, nhiều người sẽ dễ ứng phó hơn!"
Vu Hành Vân cũng hoàn toàn đồng ý, dù sao họ cũng có ân cứu giúp Thu Thủy, nàng nhất định phải tận lực báo đáp ân tình to lớn này
"Mọi chuyện cứ quyết định vậy đi, xin Kiều bang chủ đi trước dẫn đường!"
Vu Hành Vân tuy rằng chưa bao giờ hạ sơn, nhưng mạng lưới tình báo của Linh Thứu Cung đã sớm báo cho nàng biết về thiên hạ đệ nhất cao thủ bấy giờ chính là Kiều Phong bang