Thần Luyện phong là tòa sơn phong mới mở, tọa lạc trên một đỉnh núi nhỏ, nằm cách trung tâm nội viện hơn một nghìn năm trăm dặm về phía chính Nam.
Một nghìn năm trăm dặm, đổi lại trên Trái đất chính là bảy trăm năm mươi cây số.
Khoảng cách này có lẽ trong tâm thức người hiện đại là tương đối xa xôi, nhưng với Tam phẩm Đại tu sĩ tới nói, quả thực cũng bất quá là như vậy.
Một đường thẳng băng phi hành, không trở ngại hung thú tấn công, không lo lắng tu sĩ tập kích, không trốn tránh truy đuổi, Tam phẩm tu sĩ bay qua một nghìn năm trăm dặm chẳng cần bao nhiêu thời gian.
Trần Nguyên vừa đáp xuống chân núi, toàn bộ ánh mắt cùng sự chú ý của hắn đều bị một người thu hút.
Dung nhan nàng phổ thông, vóc dáng nàng phổ thông, khí chất của nàng cũng phổ thông, hết thảy đều phổ thông như một nữ hài tử thường thường không có gì lạ, thuộc về loại người mà người ta sẽ ngay lập tức quên đi sau khi ngoảnh mặt rời đi.
Có thể, chiếc váy cùng áo khoác ngoài đỏ rực như màu máu tươi khiến cho nàng phá lệ cuốn hút tầm mắt, cực độ không hòa hợp với loại khí chất mà nàng tỏa ra.
Không chỉ có thế, niên kỷ non trẻ cùng với khí tức hùng hậu và kinh khủng từ một tu sĩ Tam phẩm tầng năm hiển lộ không che giấu chút nào khiến cho nàng trở nên chói mắt bất luận đứng tại vị trí nào.
Càng hơn thế nữa, từ trên người nàng, người ta cảm nhận được loại cảm giác kỳ dị, thần bí và ma mị, để cho người đối diện không khỏi rùng mình mỗi khi đối mặt với nàng.
Hết thảy những điều đó, tưởng chừng như mâu thuẫn, khó hiểu, đều dung hợp lại trên một con người, còn là một nữ tử trẻ tuổi, khiến cho nàng càng trở nên thần bí, khó lường và tràn ngập mê vụ.
Không một ai đối mặt với nữ tử này mà tâm không sinh ra mấy phần e dè, kiêng kỵ.
Bao quát Trần Nguyên cũng vậy.
Danh hiệu Giao Châu Yêu nữ, không phải hữu danh vô thực.
Bất quá, Trần Nguyên đối với nàng không chỉ có kiêng kỵ thông thường như vậy.
Hắn biết rõ, nàng còn một tầng thân phận khác trên thân: Ma Môn Thánh Nữ.
Hơn nữa, nàng còn là đệ tử thân truyền và rất được lòng một vị Đại Năng khủng bố khác, La Sát Đại Thánh, một vị Cửu Kiếp Đại Thánh chân chính đứng tại đỉnh tiêm tồn tại.
Chỉ có tiếp xúc đến càng nhiều kinh thư, bí tịch, hiểu đến càng nhiều bí văn, sự thật, hắn mới minh bạch Thánh Vị đại biểu cho sự kinh khủng gì.
Dạng này đại năng, đã gần như sở hữu pháp lực vô biên, thần hồn câu thông thiên địa, có thể trực tiếp tùy ý thao túng linh lực, điều khiển sự vật trong thế giới, can thiệp và biến đổi hiện tượng diễn ra, đạt tới trạng thái ngôn xuất pháp tùy, chính là như Thánh Nhân trong thần thoại cổ đại.
Thánh Vị Đại Năng đã gần như Đại biểu cho sức chiến đấu cao nhất tại ba nghìn thế giới, càng là lực lượng trụ cột, chống lên đỉnh tiêm thế lực như Thánh Địa, Tiên Triều, Thái Cổ Thế gia, được mỗi một cái đỉnh tiêm thế lực sử dụng như nội tình tích lũy, có sức chấn nhiếp các thế lực đối lập.
Tu hành đến Thánh Vị cảnh giới, tu vi ứng theo mỗi kiếp mà lên.
Mỗi kiếp như mỗi tầng trời; không vượt qua, nhẹ thì bản thân trọng thương, căn cơ hao tổn, mà nặng thì thân tử đạo tiêu; vượt qua được, thì chẳng khác nào lột xác thuế biến, tu vi tăng vọt, thực lực so với trước đó như ngày và đêm khác biệt.
Nhất Kiếp Thánh Vị, tại ba ngàn thế giới, đã có thể được coi là đứng đầu nhất một nhóm đại năng, thực lực đầy đủ chống lên một cái đỉnh tiêm thế lực, bên dưới thụ vô số thế giới cung phụng, vô số chúng sinh kính ngưỡng.
Mà đến như La Sát Đại Thánh, thành tựu đên Cửu Kiếp Thánh Vị, như vậy cho dù là ba ngàn thế giới đã hiếm càng thêm hiếm, tu vi đứng tại trần nhà, gần như hiện hữu các thế lực không mấy người dám đối với nàng chống đối.
Muốn có thể ngăn cản được nàng? Như vậy, cũng chỉ có những tồn tại cổ lão, không màng thiên địa, không màng thế sự, không màng thế gian hưng suy, đã lâm vào bế quan hay ngủ say vô số kỷ nguyên mà thôi.
Trần Nguyên biết đến tin tức từ thượng giới, cũng là lác đác rời rạc như vậy.
Bất quá, hắn đã đầy đủ hài lòng, cũng có cái nhìn khái quát về vị La Sát Đại Thánh Đại Năng đỉnh tiêm này.
Thái Linh học viện có thể cung cấp cho hắn thông tin về ba ngàn thế giới cũng là ỷ vào truyền thừa lâu đời, lưu tồn thư tịch, tài liệu phong phú, trên thượng giới có thế lực chống đỡ, thượng hạ hai giới thường xuyên có tu sĩ lên xuống qua lại.
Trần Nguyên ánh mắt không rời, nhìn chằm chằm vào thân ảnh ma mị trong váy áo đỏ tươi kia.
Ma Môn Thánh Nữ đồng thời xoay người lại, mặt đối mặt, bốn mặt nhìn nhau, không có chút nào e ngại cùng hắn đối diện.
Cứ như vậy, thế giới thoáng chốc yên tĩnh lại.
Vạn vật mất đi sự hiện diện của chúng.
Hết thảy dường như biến mất,nhường chỗ lại cho hai con người đối mặt nhau, khoảng cách chưa đầy năm trượng.
Hết thảy chỉ còn có hai con người tồn tại độc lập.
Tại nơi sâu xa, Trần Nguyên cảm nhận được một cỗ lực lượng ẩn tại nơi thăm thẳm nhất bên trong người hắn, sinh ra cộng minh với nữ nhân phía trước.
Khởi Nguyên Kinh.
Trần Nguyên âm thầm giật mình.
Lần đầu tiên hắn có loại cảm giác này, dẫu rằng sự cộng minh ấy biến mất trong nháy mắt, dễ dàng để người ta tưởng lầm là ảo giác.
Không, Trần Nguyên chắc chắn sự cộng minh tồn tại, là loại cảm giác kỳ dị mà hắn chưa từng nghe nói, nhìn thấy hay nếm thử qua, thần bí mà huyền diệu.
Đối phương dường như cũng nhận ra sự khác thường, lông mày hơi nhíu lại.
Trần Nguyên cấp tốc hồi phục lại bình tĩnh, nhìn vào đối phương, trấn định truyền âm hỏi: “Ngươi đến thay sư tôn ngươi thực hiện giao dịch?”
Trần Nguyên đối với La Sát đại thánh ngoại trừ e ngại thì còn mang theo chờ mong.
Đối phương hứa hẹn với hắn Niết Bàn kinh đâu.
Vạn Ma Tâm Kinh hắn đã ghi nhớ kỹ, chỉ chờ có thời cơ tiến hành cảm ngộ, hiện tại giữ lại bên người đều không có tác dụng.
Ai ngờ, vị kia Ma Môn Thánh Nữ, đầu tiên là lông mày hơi nhíu, thoáng biểu hiện ngạc nhiên, khó hiểu.
Tuy nhiên, rất nhanh biểu cảm của nàng khôi phục lại sự lạnh nhạt thường thấy.
Nàng truyền âm trở về, thanh âm dễ nghe: “Không phải.”
“Ngươi không có ý định thu hồi Van Ma Tâm kinh?” Trần Nguyên truy vấn.
Nàng lạnh lùng đáp: “Thu hồi Vạn Ma Tâm kinh, đó là chuyện của các nàng, không liên quan đến ta.
Sự xuất hiện của ta, việc ta làm, không liên quan đến La Sát Đại Thánh.
Thân phận của ta cũng không phải là Ma Môn Thánh Nữ ngươi biết.
Hiện tại, ta là Giao Châu Yêu nữ.”
Ma Môn Thánh Nữ.
Không.
Là Giao Châu Yêu nữ đậy nắp kết luận như vậy, sau đó xoay người đi, không còn có ý định tiếp tục đoạn hội thoại.
Trần Nguyên mặc dù khó hiểu, còn có một vài điều muốn làm rõ, nhưng lại không có ý tứ tiếp tục truy vấn nên đành nghẹn tại trong lòng.
“Trần huynh, huynh đã đến.” Đúng lúc này, bên tai Trần Nguyên vọng đến thanh âm nam tử trầm ấm.
Nhìn lại thì hắn phát hiện, Hàn Tường Minh đang đối với hắn chắp tay chào hỏi.
Nguyên lai, tài thời khắc vừa mới tới, sự tập trung của hắn hoàn toàn dồn vào Giao Châu Yêu nữ mà không nhìn tới còn có hai người khác.
Hắn vội vã nói ra: “Gặp qua Hàn huynh, gặp qua Thanh Uyển tiên tử.”
Hàn Tường Minh đối với hắn cười khách khí.
Thanh Uyển tiên tử chỉ khẽ gật đầu rồi thôi.
Trần Nguyên không để ý.
Tính cách của nàng vốn là lạnh lùng như vậy, tại Thần Luyện phong chiêu sinh trên bệ đá hắn đã thấy qua.
Nàng không hẳn là đối với người ta sở hữu thành kiến.
Trần Nguyên hỏi sang chuyện khác: “Chúng ta chưa lên núi sao?”
Hàn Tường Minh đáp: “Chúng ta còn muốn đợi thêm một người nữa.
Năm nay Thần Luyện phong cả thay chiêu thu được năm vị tân sinh.”
Tại hắn vừa dứt lời, một cái bóng từ trên trời cấp tốc giáng xuống mặt đất.
Tốc độ thật nhanh khiến cho Hàn Tường Minh và Thanh Uyển tiên tử không kịp phản ứng, cả người