Nửa năm trước, Liên Tuyết Chân quân, chính là Thanh Minh Chân nhân và Yên Nguyệt Thượng Nhân sư tôn, đồng thời cũng là Lữ Như Yên Thái Sư phụ, mang theo hai tên đồ nhi, vượt ngang một phần ba cái Nam Hoàng vực, ghé thăm Thái Linh học viện nội viện.
Liên Tuyết Chân quân cùng Khinh Vũ Chân quân vốn là người quen cũ, giao tình lại cực kỳ sâu.
Đều cùng kề vai trải qua mấy lần nguy cơ sinh tử, giao tình lại có thể nào không sâu? Chính là bởi vì mối quan hệ này, Khinh Vũ Chân quân trước đó mới mới không chút do dự, nhận Lữ Như Yên tiến nhập môn hạ, đặt nàng là hạch tâm đệ tử, đối đãi nàng điều kiện so với đại đa số thân truyền đệ tử còn xa hoa hơn một mảng lớn.
Cố nhiên trong đó có một phần nhân quả từ người sau đạt được truyền thừa của nàng, nhưng càng nhiều hơn là xem trên mặt mũi của Liên Tuyết Chân quân.
Chỉ là, Khinh Vũ Chân quân kể từ khi tiếp đón Lữ Như Yên về sau, càng xem nàng lại càng ưa thích, càng xem nàng lại càng tâm động.
Nhu thuận, hiểu chuyện, ngoan ngoãn nghe lời, thiên tài Thủy hệ thuộc tính tu luyện, tốc độ tu luyện mau chóng đến chính nàng cũng phải sợ hãi thán phục, ...!và quan trọng nhất là xinh đẹp đến phá vỡ mọi lý lẽ thường tình.
Khinh Vũ Chân quân nàng càng xem càng thích mắt, càng xem càng yêu mến không rời.
“Này đáng yêu nữ oa, ai nhìn cũng phải nói là của Khinh Vũ ta truyền nhân, như thế nào lại là lão thái bà kia đồ tôn đâu?” Khinh Vũ Chân quân suy nghĩ, trong lòng tức giận bất bình không thôi.
Đã không chỉ có một lần, nàng có tư tưởng muốn đào chân tường, muốn từ bọn hắn nơi đó mạnh mẽ chiếm đoạt, thu về Lữ Như Yên làm đồ.
Quan hệ giữa Khinh Vũ Chân quân và Liên Tuyết Chân quân cũng không phải là tương thân tương ái đơn giản như thế.
Hai bên có giao tình sâu đậm không giả, thế nhưng, thân là cùng một thời đại đỉnh cấp thiên kiêu, cả hai nữ tử chẳng những tài năng xuất chúng, mà ngay cả tướng mạo cũng phi phàm, hai người có chút ganh đua, ma sát là không thể nào tránh khỏi.
Mà cấp bậc này thiên kiêu như Khinh Vũ Chân quân, Liên Tuyết Chân quân, cái nào mà không phải đứng hàng Nam Hoàng vực, thậm chí Minh Nguyệt giới đứng đầu? ma sát giữa các nàng náo lên lại có thể nhỏ đi đâu cho được.
Cứ như thế, giữa hai nàng sự tích tương thân tương ái liền bắt đầu.
Tạm không đề cập đến chuyện này.
Kính Nguyệt hồ số lượng tu sĩ vốn là đơn bạc.
Liên Tuyết Chân quân dưới trướng tọa hạ đệ tử cũng chỉ có mấy người như thế, so với bình thường Chân quân ít đến thê thảm.
Đời thứ ba đệ tự bên dưới nàng lại càng ít.
Nguyên do chính ở bởi các đệ tử của nàng còn quá trẻ, bất quá mới ba, bốn trăm tuổi ra mặt; thậm chí nhỏ như Diệp Trường Tuyết, Diệp Thượng Nhân, cũng là chưa đầy ba trăm cốt linh; bọn hắn ngại thu đồ.
Giống như Liên Tuyết Chân quân nàng, đều là qua ngàn tuổi mới nghĩ đến chuyện kéo dài truyền thừa.
Không có các, tu sĩ thọ nguyên quá dài.
Đừng nói là một ngàn, một vạn tuổi các nàng còn chê quá trẻ đâu.
Trong số số lượng ít ỏi đồ tử, đồ tôn ấy, Lữ Như Yên được lòng nàng nhất.
Ngoan ngoãn, ôn nhu, hiền lành, và quan trọng nhất, thiên tư cực đỉnh lại xinh đẹp không tưởng tượng nổi.
Bất cứ một mặt nào, so sánh với Liên Tuyết nàng hay Khinh Vũ lão bà kia tại năm đó đều thắng qua quá nhiều.
Nàng năm đó thua đối phương thảm như vậy, đồ đệ lại không xuất chúng, đã như vậy, liền từ nàng đồ tôn cái này đến thay nàng đòi lại mặt mũi đi.
Mấy tháng trước đó, Liên Tuyết Chân quân nhận được tin truyền từ Khinh Vũ Chân quân, nói rằng đồ tôn bảo bối của nàng thức tỉnh thể chất không tầm thường, cho đến hiện tại đã qua hai năm có thừa vẫn còn đang tiếp tục, một mình nàng ấy gánh không nổi trách nhiệm.
“Khinh Vũ lão thái bà sẽ không thấy ta đồ tôn quá ư xuất chúng liền nổi ý nghĩ xấu hủy đi?” Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Liên Tuyết Chân quân.
Mặc dù biết cái ý tưởng này quá ư là hoang đường, bất quá, trong lòng nàng vẫn là lo lắng không ngớt.
Lão thái bà kia có thể không hủy, nhưng để Như Yên nàng thời gian lâu dài tại Thái Linh học viện liền có khả năng bị Khinh Vũ lão thái bà không biết xấu hổ tẩy não, thậm chí là đào góc tường?
“Có thể.
Có thể lắm chứ.
Cả hai đều tu luyện Thủy hệ công pháp.
Như Yên tiểu nha đầu còn thu đến lão thái bà kia truyền thừa.” Liên Tuyết Chân quân u u thở dài: “Ai, chỉ trách ta lúc trước quá nhẹ dạ cả tin.
Qua loa.
Quá ư là qua loa.”
Nghĩ đến như thế, nàng liền thuận tiện cơ hội Khinh Vũ Chân quân thông báo lần này, một đường đuổi tới Thái Linh học viện nội viện.
Thanh Minh Chân nhân, Yên Nguyệt Thượng nhân biết đến tin tức, lo lắng cho đồ nhi, cũng là một đường xin đi theo.
Không có cách, hai người bọn hắn kết làm đạo lữ không đến trăm năm, tu sĩ cảnh giới cao rất khó sinh dục; dưới gối không con, bọn hắn coi ba cái đồ nhi nào khác gì con đẻ.
Bọn hắn đối với từng cái đều là yêu đến không nỡ.
Vất vả mấy tháng trời, di chuyển ngang qua mấy trăm triệu dặm, ba sư đồ Liên Tuyết Chân quân rốt cuộc nhìn thấy cái gì? Thứ mà bọn hắn thấy là Lữ Như Yên, tựa như Thân nữ giáng lâm, thần thánh trang nghiêm, huyền diệu hư ảo, phiêu dật xuất trần, yên lặng xếp bằng, lơ lửng giữa không trung.
Xung quanh nàng, linh khí, Linh Thủy hóa hơi đều đã bị áp xúc đến dày đặc, so với sương mù còn nồng nặc hơn vô số lần, bị cưỡng ép chuyển động theo quy tắc phức tạp, hình thành lên hàng triệu quỹ đạo rắc rối, đan xen chồng chéo vào nhau, cuối cùng hướng về thể nội của nàng.
“Ngươi rốt cuộc đối với đồ tôn bảo bối của ta làm cái gì?’ Liên Tuyết Chân quân nhìn không được chất vấn.
Nhìn thấy Lữ Như Yên như thế, phản ứng đầu tiên của nàng không phải vui vẻ mà là quá sợ hãi.
Trạng thái của Lữ Như Yên, mặc dù coi là tạm ổn định, thế nhưng cỗ lực lượng khủng bố đến nàng cũng phải run rẩy đang không ngừng vận chuyển xung quanh con bé để cho nàng phải sinh ra thật sâu cảm giác kiêng kỵ cùng e dè.
Một cái Tam phẩm tu sĩ, như thế nào, tốc độ luyện hóa linh khí đã siêu việt nàng cái này Lục phẩm tầng năm tầng thứ Chân quân? Không đúng, ngay cả Khinh Vũ lão thái bà này Lục phẩm tầng chín tu vi cũng không có loại này hiệu suất luyện hóa và hấp thu cỗ năng lượng như thế.
Như Yên lại là như thế nào làm được? Không, phải là, thân thể của con bé lại là như thế nào chịu tải nổi cỗ sức mạnh kinh khủng như thế kia? Như này hơi sai lầm một tý, chính là cả đời phải nuốt hận, thậm chí càng là thân tử đạo tiêu.
Liên Tuyết Chân quân đã là khiếp sợ như vậy, biểu tình của Thanh Minh Chân nhân cùng Yên Nguyệt Thượng nhân càng là khó có thể bình tĩnh.
Đến là sư tôn bọn hắn, đường đường một tôn Lục phẩm Chân quân còn thất thố như thế, hai người bọn hắn còn có thể làm gì?
Sự tình xem ra, nghiêm trọng hơn nhiều bọn hắn suy nghĩ.
Khinh Vũ Chân quân đối mặt vị này oan gia cũ chất vấn, trong lòng bất đắc dĩ vô cùng.
Nghiêm chỉnh mà nói, nàng từ đầu đến cuối còn chưa làm cái gì.
Thể chất là người kia trợ giúp Như Yên nha đầu thức tỉnh, Linh Thủy cũng là hắn ra, rốt cuộc, nàng cuối cùng chỉ là góp mặt cho đủ số.
Có thể, Khinh Vũ nàng lại không thể đẩy trách nhiệm: “Lão thái bà ngươi không thấy sao, ngoan đồ tôn của ngươi là đang thức tỉnh thể chất?”
“Ngươi quản cái này gọi là thức tỉnh thể chất?” Liên Tuyết Chân quân tức giận chỉ tay: “Ngươi nói với ta, có cái nào Tam phẩm tu sĩ thức tỉnh Linh thể liền mấy năm không dừng, gây ra động tĩnh lại còn lớn như vậy? Ngươi nói với ta, Như Yên bây giờ đang đột phá Lục phẩm, thành tựu Thất phẩm Tôn giả ta cũng tin.”
Nàng bình thường tu dưỡng cũng là rất tốt.
Chỉ là hiện tại đối mặt vị này oan gia cũ, nàng trong lòng chính là bất bình khó mà bình tĩnh lại.
Khinh Vũ Chân quân trừng mắt nhìn đối phương: “Ai nói cho ngươi là nàng thức tỉnh Linh thể rồi? Ngươi gặp qua dạng gì Linh thể kinh tâm động phách như vậy rồi?”
“Vậy ngươi lại nói, nàng đây là thức tỉnh thể chất gì?” Liên Tuyết Chân quân không chịu thua thiệt: “Ngươi kề kề ở bên nàng mấy năm trời, thân lại là Thủy thuộc tính thể chất, nghiên cứu Thủy chi nhất đạo gần hai ngàn năm, cũng đừng có nói cho ta là ngươi không biết.”
“Ta đích thực là không biết.” Khinh Vũ Chân quân không chút nào do dự thừa nhận.
Bầu không khí thoáng chốc yên tĩnh.
Hai vị Chân quân mắt lớn trừng mắt nhỏ, không ai chịu nhường ai.
Thanh Minh Chân nhân cùng phu nhân của mình thì câm như hến, biết điều lui sang một bên, một bộ không nghe thấy gì.
Loại này cấp bậc tiền bối, bối phận cùng thực lực quá cao; các nàng cãi… tranh luận, bọn hắn không dám, càng không có tư cách chen vào.
Qua đi thật lâu, nhận ra tình hình căng thẳng không có dấu hiệu giảm bớt, Yên Nguyệt Chân quân khẽ liếc nhìn phu quân của mình một cái, gặp người sau nhẹ gật đầu, mới khẽ cắn mỗi, đánh liều tiến lên một bước, nói ra: “Yên Nguyệt mạo muội, xin hổi Khinh Vũ tiền bối, rốt cuộc thì Yên Nhi vì sao lại dẫn đến tình trạng này?”
Hai vị Chân quân nghe có người nói, lúc này sực nhớ ra, vẫn còn có bọn tiểu bối ở đây.
Cả hai người thu hồi khí tràng, tạm dừng so kè, bất quá ánh mắt vẫn là sắc bén như dao, liên tục liếc xéo đối phương.
Khinh Vũ Chân quân ho nhẹ một tiếng, nhìn qua Yên Nguyệt Thượng nhân một chút,