An bài xong hết thảy, trần nguyên lặng lẽ rời khỏi trận pháp, hướng về người thổi tiêu mà đi.
“ồ. không có ý tứ trốn tránh? đây là đang chờ đợi ta sao?”
hắn kinh ngạc phát hiện, đối phương không hề động một chút nào. trần nguyên rời khỏi trận pháp bảo hộ cũng chẳng che dấu khí tức, đối phương hẳn phải ngay lập tức bắt được chuyển động của hắn mới là.
bất quá nghĩ lại, mục tiêu của đối phương là dẫn dụ bọn hắn ra khỏi trận pháp, cho nên, sao có thể tránh đi được?
“là vô cùng tự tin? hay là tại đó có mai phục sẵn?”
trần nguyên không xác định đối phương có mục tiêu gì trên người bọn hắn, đánh giết? hay là bắt cóc? hay là cướp đoạt? thế nhưng chắc chắn, mục đích không thiện.
khoảng cách mười dặm đối với tam phẩm cao thủ chẳng là cá gì cả. trần nguyên nhàn nhã ngự kiếm phi hành tới, đối phương không vội, hắn cũng không tỏ ra gấp gáp. trên đường đi, hắn còn không quên sử dụng khởi nguyên nhãn thăm dò địa hình xung quanh.
“ n. không có mai phục. kẻ địch, tu vi tam phẩm tầng năm.”
trần nguyên gật đầu hài lòng, có kết luận sơ bộ về kẻ này. đối phương đây là có tự tin tuyệt đối cầm xuống hắn.
cũng đúng, trên thế giới này, trừ khi là tuyệt thế thiên kiêu hoặc là sở hữu nghịch thiên thủ đoạn, nếu không, chênh lệch ba tiểu cảnh giới chính là nghiền ép. trần nguyên biểu lộ ra tam phẩm tầng hai tu vi không làm cho đối phương lo lắng mảy may.
nhìn thấy trần nguyên đáp xuống trước mặt mười trượng, tên nam tử trong bộ áo bào đen che kín toàn thân, gương mặt chỉ lộ ra nửa dưới bên trong chiếc mũ trùm rộng thùng thình, rốt cuộc mở miệng:
“ha ha ha… ngươi đã đến. ta chờ ngươi sắp không kiên nhẫn được rồi.”
trần nguyên nhíu mày, bình tĩnh hỏi: “ngươi là ai? mục tiêu của ngươi muốn đạt được điều gì từ chúng ta?”
nam tử bên trong áo choàng đen nở nụ cười quỷ dị: “ta là ai ngươi đã không cần biết. mặt khác, điều ngươi không biết nhiều lắm. những điều này, ngươi có thể xuống âm phủ để hỏi.”
nói xong, toàn thân linh lực của hắn bắt đầu điều động. khí thế từ tam phẩm tầng năm đại cao thủ bộc phát, ép đến đất đã vỡ vụn, cây cối bán kính mấy chục trượng bất gốc. hắn muốn nhìn xem, kẻ hèn trước mặt run lẩy bẩy, gương mặt sợ hãi đến tột cùng khi nhận ra sự chênh lệch giữa hai người xa đến nhường nào.
đáng tiếc, trần nguyên để hắn thất vọng. đối mặt với sát khí nồng đậm không giữ lại chút nào, trần nguyên chỉ nhàn nhạt nói:
“ngươi giống như nắm rất chắc có thể cầm xuống ta.”
thái độ bình thản không hợp thói thường của trần nguyên làm cho tên nam tử tròng lòng dâng lên cảm giác là lạ. bất quá, cảm giác này bị hắn mạnh mẽ đè nén xuống, đồng thời, trấn an bản thân.
‘một cái kẻ hèn tầng hai mà thôi, còn không phải đối thủ của ta. hắn tự tin như vậy, chắc hẳn bản thân có pháp khí bảo mệnh. có thể đi lại với người của kính nguyệt hồ, lai lịch chắc chắn không nhỏ.’
nghĩ đến đây, hắn lạnh lùng mở miệng: “không chỉ là cầm xuống ngươi, ta còn có thể giết chết ngươi, ngay tại đây, ngay lúc này. mặc kệ ngươi có thủ đoạn bảo mệnh nào, đối mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều vô dụng.”
nói xong, không đợi trần nguyên trả lời, hắn xuất ra một thanh trường kiếm. tam phẩm pháp khí, đối ứng tam phẩm tu sĩ sử dụng.
lưỡi kiếm rất dài, đều có hơn ba thước, thân kiếm mỏng, vô cùng sắc bén, cũng vô cùng dẻo dai, tựa như một con trường xà.
cước bộ của nam tử rất nhanh, mười trượng khoảng cách bị thu ngắn chỉ trong một phần năm hơi thở. kiếm pháp của hắn linh hoạt vô cùng, lại kết hợp với đặc tính của pháp khí, mỗi đường kiếm tung ra đều như một đầu rắn độc, nhắm vào nơi yếu hại, xảo trá vô cùng. trong cùng cảnh giới, muốn trực diện chống đỡ, không có bao nhiêu người làm được.
đáng tiếc, hắn gặp phải trần nguyên.
lôi đình kiếm thình lình xuất hiện trong tay. hùng hồn khí tức cùng lôi đình chi lực ầm ầm bạo phát đánh tan hết thảy công kích bóng ảo.
bạo lôi kiếm pháp cốn không chỉ là nhanh đến tột cùng, mà còn là mạnh mẽ vô song.
kiếm phá của đối phương nhanh, cũng không có lôi đình nhanh. kiếm pháp của đối phương xảo trá, cũng không chống đỡ được lôi đình tàn bạo hủy diệt tất cả.
kiếm pháp phẩm hai bên chênh lệch, không chỉ là cấp độ lý giải, mà còn đến từ chất lượng và bản chất hạch tâm sáng tạp.
lại cộng thêm cấp độ pháp khí chênh lệch, trần nguyên dẫu biểu hiện ra tu vi không bằng đối phương, lại nhẹ nhõm áp chế đối phương.
mười hơi thở thời gian qua đi nhanh chóng, hai bên đã giao phong hơn một trăm chiêu thức.
keng.
theo thanh âm thanh thúy vang lên. tên nam tử trong áo bào đen bị mang lực khủng khiếp ngạnh sinh sinh đánh bay hơn hai mươi trượng.
hai chân hắn cắm sâu xuống mặt đất nửa thước trước sức ép to lớn. hai tay hắn run lên bần bật trước cỗ dư lực kinh khủng như thế va chạm với hồng hoang cự thú.
đáng sợ hơn cả là tam phẩm pháp khí của hắn suýt chút nữa bị phá hủy trước sức mạnh lôi đình diệt thế.
không đợi cho tên nam tử lấy lại tinh thần, trần nguyên một lần nữa đánh tới. lôi đình kiếm trong tay không ngừng chém đến, uy thế hung bạo không thể đỡ. lôi đình chi lực lập lòe sinh huy, tựa như những đầu lôi long cỡ nhỏ không ngừng lan tràn, đánh bạo không gian.
“tiểu tử này là quái vật gì?” càng đánh, nam tử áo đen càng kinh hãi không thôi.
hắn cảm nhận rõ ràng, đối phương tu vi chỉ có tam phẩm tầng hai, thế nhưng linh lực cường độ đã đuổi sát đến hắn. càng đáng sợ hơn cả là kiếm pháp lăng lệ bá đạo, lôi đình chi lực hủy diệt kinh khủng nghiền ép hắn một đường. từ đầu đến cuối, hắn luôn phải thu mình phòng thủ, không dám có nửa điểm sơ suất.
“không xong.”
nam tử kêu thầm. phòng thủ vốn không phải phong cách tác chiến của hắn. phòng thủ chỉ gây bất lợi thêm cho hắn mà thôi.
trần nguyên cũng biết điều này. đối phương thiện công. hơn nữa là loại tấn công quỷ dị, khó lường. từ đầu đến cuối hắn dùng thế công uy mãnh ép đi một đầu đối phương, chiếm được tiên cơ.
ở cái này phương chiến thuật, hắn nắm thế chủ động.
nghĩ đến đó, trần nguyên không ngần ngại tăng thêm cường độ và tốc độ.
cước bộ hắn đạp mạnh, mặt đất dưới chân nổ tung bởi cỗ áp lực khổng lồ. thân hình hắn lóe lên một cái rồi xuất hiện ngay bên cạnh đối thủ.
“cửu lôi đình kích.”
trần nguyên liên tiếp đâm ra chín kiếm, nhanh như sét, mãnh liệt như sấm. không gian giữa hai người nổ tung bởi cỗ năng lượng vô hình bị kìm nén. hư ảnh lôi đình lập lòe chiếm trọn phương viên mấy trượng tựa viễn cảnh thiên kiếp hàng lâm hủy diệt thế gian.
rốt cuộc, nam tử áo đen phòng thủ không được, bị đâm bảy nhát trên thân thể, sâu đến tận xương. không có máu tươi vảy ra. lôi đình đã đốt huyết nhục cháy khét, để lộ ra những cái lỗ thịt đáng sợ khắp thân thể.
may mắn, nam tử áo đen cũng là loại thân kinh bách chiến, kinh nghiệm đầy mình. trong nháy mắt nguy cấp ấy, hắn tránh đi những bộ phận yếu hại, cho nên không có bị miểu sát.
bất quá, thương thế vẫn là không nhẹ.
nam tử kinh hãi lui thân ra sau năm trượng, ánh mắt tràn đầy không thể