"Không thể nào?" Eno nghe xong thập phần khiếp sợ, không thể tin nổi mà nói: "Tôi vừa nhận được tin, là Tông gia chuẩn bị ra tay, sao lại như vậy rồi? Không những thế đây còn là địa bàn của anh cơ mà?"
"Không thành công, cũng không phải Tông gia ra tay." Việt Sạn vươn tay xoa giữa chân mày, giải thích: "Sau khi chúng ta rời đi, Tông Minh không biết lấy từ đâu ra cái nĩa mà đâm vào cổ họng chính mình, may mà phát hiện kịp thời, cứu lại một mạng."
Eno không khỏi thở phào, Tông Minh lúc này không thể chết được.
Nếu không bọn họ mất đi một cái nhân chứng.
Phát sinh loại sự tình này, hai người cũng không còn tâm tình nghỉ ngơi, mà trở ngược lại trại giam, Tạ Thanh Nhiên cũng đi theo họ.
Xem xong trạng thái thân thể Tông Minh, Eno có chút khó hiểu nói: "Tông Minh quả thật trung thành với Tông gia.
Tông Khánh Hủ dù gì cũng chỉ là một người bác họ, còn đang muốn giết gã."
Nói xong còn tiện thể chửi Tông Khách Hủ: "Lão ta muốn giết Tông Minh, sau đó còn giá họa cho tôi, nói tôi tra tấn bức tử, sau đó bức phụ hoàng đình chức tôi, tâm thật dơ bẩn."
Việt Sạn nghe câu này của tiểu hoàng tử, trong mắt không giấu được tia lạnh lẽo, "Về chuyện này, chúng ta phải đánh đòn phủ đầu."
Nói xong theo bản năng hỏi: "Điện hạ từ đâu mà có tin này?"
Eno nghe xong liền sửng sốt, nhanh chóng nhướng mi cố ra vẻ kiêu ngạo mà lên tiếng: "Không nói cho anh biết."
[Hừ tôi đâu có điên mà để anh biết được tôi nhờ anh họ Ellen của mình nghe lén.
Bất quá, phương diện tình báo của biểu ca tốt thật, sau này đúng là có thể đảm nhiệm cục trưởng cục tình báo mà.]
Việt Sạn: "..."
Khóe môi hắn không khỏi cong lên, "Nếu có đoạn ghi âm, nhất định có thể dễ dàng đánh phá phòng tuyến tâm lý của Tông Minh."
"Có." Eno nhanh nhảu đáp, nhưng nghĩ nghĩ rồi lại nói: "Việt thiếu tướng nghĩ đánh phủ đầu thế nào?"
Việt Sạn: "Dư luận chính là thứ tốt nhất, ai chiếm trước thì người đó có ưu thế, với việc của Tông Khánh Hủ, chúng ta hiện tại đang nắm tay trên, phải làm thật nhanh chuẩn mới có thể khiến Tông gia như con chó rớt xuống nước.
Sau này bọn họ có chửi bới điện hạ, thì dân chúng sẽ nghi ngờ, ở hội nghị cũng không có quyền hướng đoàn điều tra khoa tay múa chân."
Eno nghe thì gật gù đồng ý, dù gì lao động miễn phí có kẻ ngu mới chối từ, tìm quân sư thì cũng phải trả lương, nên cậu nhanh chóng nhìn qua Tạ Thanh Nhiên nãy giờ vẫn im lặng, hỏi: "Tạ tiên sinh thấy thế nào?"
Tạ tiên sinh?
Việt Sạn cảm thấy ê răng vô cùng.
Tạ Thanh Nhiên bên này cũng nhìn thoáng qua Việt Sạn, nói: "Tôi cho rằng Việt thiếu tướng nói rất đúng!"
Eno gật gật đầu, lại buồn rầu nói: "Nhưng chúng ta hiện tại không có chứng cớ thiết thực, chờ Tông Minh khai ra, khả năng sẽ bỏ lỡ cơ hội.
Chẳng lẽ dùng bản ghi âm?"
Việt Sạn gật đầu, nói: "Có thể, đối với người Tông gia, không cần dùng cái biện pháp gì quân tử."
Tạ Thanh Nhiên khi nghe được biện pháp quân tử, trong mắt hiện lên mảng hắc sắc, cũng không khỏi đồng ý: "Không sai, đấu dư luận với Tông gia không cần đạo nghĩa, điện hạ nói đạo nghĩa với chúng, chúng chỉ quay lại cười ngài ngốc."
Việt Sạn nghe vậy, không khỏi nâng mi, nói: "Xem ra Tạ tiên sinh đối với chuyện này rất rành?"
Tạ Thanh Nhiên rũ mắt, thấp giọng tự giễu: "Một bài học cho nhân sinh thôi."
Việt Sạn vừa thấy liền minh bạch, Tạ Thanh Nhiên bại trước Tông gia, phỏng chừng chính là quá chính trực, hành động ngay thẳng nên mới ăn mệt.
Cân nhắc một lúc, hắn lên tiếng hỏi: "Tạ tiên sinh tới phụ trách việc này, ngươi nắm mấy phần thắng?"
Một người thông minh, không thể té cùng một chỗ hai lần.
Nhìn ánh mắt của tiểu hoàng tử vô cùng chân thành, giống như vớt được một nhân tài.
Tạ Thanh Nhiên ngước mắt, trong mắt cuối cùng có thần thái, khẳng định nói: "Chín phần."
Eno hơi kinh ngạc, nói: "Ngươi cũng không biết chúng ta đã tra ra cái gì từ Tông gia, vậy mà dám nói chín phần?
Tạ Thanh Nhiên lên tiếng: "Có thể khiến điện hạ cùng Việt thiếu tướng tự mình điều tra, có thể thấy được chuyện lần này của Tông gia không phải chuyện nhỏ."
"Ngươi thật đúng là đoán đúng rồi." Eno cảm khái, sau đó đem chuyện của Tông gia mà mình cùng Việt Sạn phỏng đoán nói ra một lần.
Tạ Thanh Nhiên nghe xong, lập tức tỏ vẻ, hiện tại hắn nắm chắc 10 phần thắng.
Hơn nữa Tạ Thanh Nhiên còn mang đến một kinh hỉ khác.
Thượng lượng chuyện xử lí dư luận, hắn lại nói: "Ta có một phần chứng cứ về Tông gia và gia tộc Mayne cấu kết với Liên bang, Việt thiếu tướng có thể phái người đến đó lây.
Mặt khác về Tông Minh, người này trung tâm với Tông gia vì bị Tông gia kiềm chế, điện hạ có thể tiếp cận mẫu thân và muội muội của gã xuống tay."
Việt Sạn cùng Eno liếc nhau, đều cảm thấy, người này thật không đơn giản.
Tạ Thanh Nhiên xác thật là cao thủ trong chuyện xử lí dư luận, rời khỏi trại gia, cơm nước không ăn, mà nhanh chóng cùng Việt Sạn và Eno lên kế hoạch tỉ mỉ.
Vì thế, Tông Khánh Hủ chưa kịp hành động, trên mạng đã lan truyền bài viết vấn tội Tông gia.
Văn chương kể về chuyện xưa, vô cùng cuốn, không đơn giản là chỉ trích mà còn là chuyện cẩu huyết khi Tông Khánh Hủ thượng vị, nói lão là đứa thứ của gia chủ tiền nhiệm Tông gia, sau đó thông đồng mẹ kế, mưu hại anh trai, rồi cả chuyện bỏ vợ bỏ con, cưới một nữ nhân nhà cao cửa rộng, một bước bò lên vị trí gia chủ.
Tiếp theo chủ bài viết còn cảm khái, Tông gia đời này thật sự chìm nghỉm.
Tông Khánh Hủ thì dã tâm bành trướng, lòng tham không đáy, vậy mà đánh chủ ý lên việc tạo chiến tranh để kiếm lời, lão cùng đại thủ lĩnh tinh hệ thứ 3 cấu kết cùng Liên bang.
Hệ cơ giáp Z xảy ra vấn đề không phải ngoài ý muốn, mà Tông Khánh Hủ sớm đã biết, nhưng vì muốn kiếm tiền, và cũng vì Tinh hệ thứ 3 và Liên bang cho chỗ tốt, nên lão không màng lợi ích của Đế Quốc, không chỉ giấu diếm sự thật, còn cố ý thăng cấp hệ thống đài cơ giáp, khiến cho tiền tuyết bại trận...
Dân mạng