Bạn gái của bạn gái
Quan hệ của Hà Tri Hiểu với bạn cùng phòng rất tốt, nhưng cũng chẳng đến mức cái gì của tớ cũng là của cậu, dẫu sao thời gian sống chung cũng chưa dài.
Hôm nay, Hà Tri Hiểu tắm xong mặc đồ ngủ bông xù đi ra, bạn cùng phòng Lâm Sương cản nó lại.
“Làm sao đấy?” Hà Tri Hiểu nhìn cô bạn.
Lâm Sương quan sát nó ba giây, đột nhiên thò tay bóp ngực nó!
“Á á á á á á lưu manh!”
Lâm Sương: “Sao của bà to vậy?!”
“Sao bà tự dưng bóp ngực tôi!”
“Tôi không có nên bóp của bà…”
“Ặc…”
“Cho tôi bóp thêm tí nữa đi.
”
“Không cho!” Hà Tri Hiểu ôm ngực chạy mất.
Sấy khô tóc, Hà Tri Hiểu gọi điện cho Chu Hàn: “Hu hu hu em bị bắt nạt.
”
“Xảy ra chuyện gì?” Chu Hàn cuống quít.
“Bạn cùng phòng em sờ ngực em.
”
Chu Hàn: “… Ờm… Xin hỏi lúc ở riêng, con gái bọn em hay sờ… ngực nhau à?”
Advertisements
Report this ad
“Không có…”
“Vậy tại sao cô ấy lại sờ em? Quan hệ hai người rất tốt? Cô ấy sờ em làm em phản cảm à?”
“Không phải, chỉ đùa giỡn thôi, Sương Sương là cô gái tốt.
”
Chu Hàn yên tâm, rồi lại khó chịu: “Sương Sương? Ý em là Lâm Sương? Cái bạn Lâm Sương suốt ngày dụ em cúp học ở lì trong phòng cày truyện ấy hả?”
“À ờm… Khuya rồi, em cúp máy trước đây, ngủ ngon nha Chu Hàn.
”
Tút tút tút.
Nằm vào chăn, Tri Hiểu và Lâm Sương ngủ cùng bên, chân đối chân, Lâm Sương đá giường nó: “Hiểu Hiểu ngực to, chúng ta ngủ chung đi!”
Các bạn cùng phòng khác: “Ha ha ha ha ha ha tôi cũng muốn ngủ với Hiểu Hiểu ngực to.
”
Hà Tri Hiểu còn chưa lên tiếng, Chu Hàn đã nhắn tin: Không được cho người khác sờ ngực em.
Hà Tri Hiểu lăn qua lăn lại trên giường.
Lâm Sương: “Muốn chết à!”
“Chết thảm rồi…”
Lâm Sương: “Ngực ai chết?” (*)
(*) Trong tiếng Trung, chết thảm (凶死) đồng âm với chết ngực (胸死).
Cuối cùng vẫn bị Lâm Sương chui vào chăn, cô bạn chia sẻ manga, trang web mới lưu và hentai với Tri Hiểu.
FA Lâm Sương xem hentai mà như đọc Tam Tự Kinh vậy, mặt không đổi sắc tim không đập loạn, thỉnh thoảng còn chê nhạt nhẽo.
Hà Tri Hiểu mới thể nghiệm tình dục không lâu nóng ran cả người, lúc thì nhớ tới Chu Hàn, lúc thì nhớ đến lúc mây mưa với cậu.
“Này, cảm giác làm tình như thế nào?” Lâm Sương thì thầm hỏi nhỏ.
Hà Tri Hiểu xấu hổ, Lâm Sương nhìn nó: “Chia sẻ chút đi mà.
”
“Tôi không biết tả thế nào, thì là… thân mật với người mình thích… hơi xấu hổ, nhưng cũng hơi thoải mái…”
“Thoải mái kiểu nào?”
“Không biết!”
“Bạn trai bà có mạnh không?” Lâm Sương hỏi.
“Mạnh là sao?”
Lâm Sương mở một truyện tranh ra, chỉ vào hình ảnh một chàng trai trần truồng cương cứng cho nó xem, “Mạnh là thế này này!”
Hà Tri Hiểu gắng nhớ lại, hình như không khoa trương đến thế…
“Có lâu không? Một đêm bảy lần không? 18cm không?” Lâm Sương hỏi.
Hà Tri Hiểu bị hỏi thộn ra.
Lâm Sương thấy nó không đáp, tự xem manga, lật sang truyện mới, nào là đi cửa sau, xuất trên mặt, cô bạn hỏi Hà Tri Hiểu: “Làm tình chân chính có như vậy không?”
Hà Tri Hiểu bị dọa chết.
Lâm Sương thấy nó như vậy, cảm thán: “Làm tình cũng chả thú vị gì hết, ngủ!”
“Á! Đừng sờ ngực tôi nữa!”
“Tại sao? Nhạy cảm à? Sờ cái là chảy nước? Lại nói, lúc làm tình con gái sẽ biến thành vòi nước thật hả?”
Hà Tri Hiểu: “Mẹ ơi con muốn về nhà.
”
Lâm Sương về giường mình ngủ, Hà Tri Hiểu trằn trọc, nhắn WeChat cho Chu Hàn.
“Em không ngủ được…”
“Anh cũng vậy, có muốn gọi điện không, anh kể chuyện cho em?”
“Thôi muộn lắm rồi, sẽ quấy rầy bạn cùng phòng anh.
”
“Anh ra ngoài.
”
“Thôi, lạnh lắm.
”
Hai người chat hồi lâu cho đến khi Hà Tri Hiểu buồn ngủ.
Bỏ điện thoại xuống, Chu Hàn vẫn không ngủ được, phòng cậu hãy còn rất náo nhiệt, đứa chơi game lúc lúc lại chửi thề, đứa tán gái bị từ chối cao giọng ngâm nga Tuổi mười tám nợ tôi một cô gái ngoài ban công, còn Chu Hàn thì yên lặng nằm trên giường mình, nhớ nhung cô gái của cậu.
Cuối tuần mới gặp được nhau à? Lâu quá.
Tinh! Một tin nhắn chưa đọc.
Hà Tri Hiểu: Muốn ôm anh ngủ.
***
Chiều hôm sau, Chu Hàn tới tìm Hà Tri Hiểu.
Chu Hàn: “Anh theo em lên lớp, hoặc là anh đợi em tan học cũng được.
”
“Em không có tiết mà.
”
Chu Hàn đứng lại, nhìn nó: “Thứ năm tuần trước còn có, sao tuần này lại không có nữa rồi?”
“Hết môn rồi.
”
“Bây giờ mới được nửa học kì thôi.
”
“Chỗ bọn em như thế đấy, nửa học kì là đủ rồi.
” Hà Tri Hiểu bắt đầu huyên thuyên bôi nhọ trường mình.
Chu Hàn muốn nhéo nó, Hà Tri Hiểu né tránh: “Anh phiền thế, anh tới chả phải là muốn chơi với em, anh chỉ muốn xem em đi học thôi.
”
Chu Hàn kêu oan: “Nhớ em mà, anh đi cùng em, tan học lại dẫn em đi ăn.
”
“Tan học mới được ăn, không tan học thì em không xứng được ăn? Có thật là anh muốn mua đồ ăn cho em không?”
“Những lúc thế này em mau mồm mau miệng quá nhỉ.
”
Hà Tri Hiểu cười he he: “Chúng ta đi chơi đi!”
“Chơi cái gì?”
Hà Tri Hiểu suy tư, Chu Hàn cũng suy tư, nghĩ đến