Trưa nay bộ ba Minh Anh, Gia Hân và Như Ý cùng nhau đi ăn cơm trưa.
Mối quan hệ giữa ba người giờ đây càng lúc càng tốt, thân thiết cực kỳ.
Hai người kia dù chỉ là nhân viên mới được gần hai tuần, nhưng mà giờ đây đã thân nhau như là bạn bè từ thuở nào.
Trở về văn phòng sau khi ăn uống đã no nê.
Mọi người đi ăn vẫn chưa về, văn phòng vắng tanh không một bóng người.
Trở về thực hơi sớm, ba người buôn chuyện linh tinh một chút.
Đang nói, Gia Hân có điện thoại, cô liền ra ngoài nghe điện thoại, thái độ cực kỳ vui vẻ, gương mặt lộ ra sự hạnh phúc không hề che dấu.
Minh Anh nhìn thấy vậy, đôi mắt đen láy khẽ nhíu lại, tay khẽ vuốt cằm suy tư: "Cái ánh mắt kia, cái nụ cười kia, cộng thêm cả biểu cảm hạnh phúc khi nghe điện thoại trước đó, ắt hẳn phải là người nào đó ủ ấm trái tim kia rồi, em cá là người đang gọi là bạn trai của em ấy."
Thấy sự phân tích đầy chuyên môn của đàn em, Như Ý không khỏi cảm thán: "Em có vẻ có kinh nghiệm nhỉ, giọng điệu y như người từng trải vậy."
Minh Anh chẹp miệng, cười hì hì: "Cũng hai ba tuổi đầu rồi, con mắt cũng phải tinh tường hơn chứ chị.
Hiện thực cuộc sống đúc rút cho chúng ta những kinh nghiệm mà."
Một tên Gia Bảo đã đủ để cô có một bài học sâu sắc để đúc rút cho thời gian sau rồi.
Nói chung cũng nên cảm ơn anh ta một chút đúng không nhỉ?
Như Ý rất nhanh bắt lấy được từ khóa quan trọng, ánh mắt tràn đầy ẩn ý hỏi dò: "Á à, thế là em cũng có bạn trai cũ đúng không?"
Chuyện tình cảm riêng tư cô em gái này rất kín kẽ, hôm nay mới được dịp tìm ra sơ hở, sao cô có thể bỏ qua chứ?
Với cả cái tính tám chuyện của bản thân, cô không cho phép bản thân mình bỏ lỡ một tin tức nóng hổi như vậy được.
Bị hỏi vấn đề này làm Minh Anh không hiểu làm sao lại thấy rất khó trả lời, những chuyện liên quan đến anh ta, cô không muốn nhắc lại chút nào.
Đúng lúc Gia Hân nghe điện thoại xong quay trở lại.
Cô ngay lập tức chuyển chủ đề đi sang vấn đề khác: "Gia Hân, khai nhanh đi, người vừa gọi là bạn trai em phải không?"
"Sao chị biết vậy?" bị nói trúng sự thật, Gia Hân bị bất ngờ, không kiềm chế được cảm xúc bật thốt ra.
Minh Anh vỗ tay cái đét, khoe với Như Ý: "Đấy, thấy chưa, em phân tích chỉ có đúng thôi nhá!"
Như Ý phì cười, thỏa hiệp: "Được rồi, em đúng em đúng, bạn trai Gia Hân chị thấy rồi, rất đẹp trai à nha, làm chị ganh tị lắm đó."
Minh Anh: "Uầy, chị thấy lúc nào vậy."
Gia Hân: "Chị Ý, sao chị biết hay vậy."
Bị đoán trúng là bạn trai gọi tới, lại còn đã biết mặt, trong khi cô chưa từng nói với mọi người.
Gia Hân bị bất ngờ thật sự!
Như Ý nhớ lại tình cảnh của bữa tối hôm đấy, thuật lại, trong ánh mắt không giấu nổi sự ngưỡng mộ: "Vô tình thôi, hôm thứ ba liên hoan đó, lúc dìu em chờ người nhà tới đón, bạn trai em có đến, nên chị mới được nhìn mặt.
Thực sự là rất đẹp trai đó! Em làm cho kẻ chưa có mối tình nào như chị hâm mọi chết đi được."
Hơn đàn em năm tuổi, mà vẫn chưa có mối tình nào.
Ấy thế mà đàn em đã có bạn trai rồi, lại còn rất đẹp trai, trông cô có thất bại quá thể không cơ chứ.
"Chị cũng hâm mộ em quá đi."
Người ta có bạn trai cũng chẳng đáng nói gì đâu, quan trọng là chi tiết người đó rất đẹp trai nha!
Thấy biểu cảm này của Minh Anh, Như Ý thấy không hài lòng chút nào: "Không phải em còn có bạn trai cũ à, chị đến cái từ "cũ" còn không có này! Mà nói xem về chuyện của em nào, người cũ đó như nào."
Khóe miệng Minh Anh giật giật, hình như số phận sắp đặt hôm nay cô phải tiết lộ gì đó rồi, im mãi cũng không phải cách.
Nhưng thân phận anh ta đặc thù, nên tốt nhất không nên vượt