Hành tinh chính Alpha, học viện tinh tế.
Sắc trời đã tối, học viện đã dừng chương trình học nên bên trong vắng vẻ.
Trong bầu trời tĩnh lặng, một luồng sáng trắng bỗng sáng lên.
Có người đang mua đồ lặt vặt trên đường xong định về nhà thì nghe thấy tiếng động lạ, bèn ngẩng đầu.
Người bạn bên cạnh hỏi: "Chắc là quân đội Liên Minh nhỉ?"
Trong thiên hà, chỉ có Tư Tuân thường xuyên mở bước nhảy lượng tử, dân chúng thấy mãi thành quen.
Song giây tiếp theo, anh ta lộ vẻ hoảng sợ: "Đó là gì vậy?"
Thứ xuất hiện từ trong vết nứt không phải quân đội Liên Minh quen thuộc mà là "con rết" khổng lồ.
Một người khác cảm thấy thứ này quen quen, bỗng nhớ ra đã nhìn thấy nó trong sách lịch sử.
"Đi mau!" Hắn giữ người bạn, "Là tinh hạm của người ngoài thiên hà!"
Lưới bảo vệ trên bề mặt hành tinh cũng được nâng lên theo, tiếng còi báo động vang lên khắp các con phố.
"Phát hiện vật thể lạ xâm nhập, xin hãy lập tức tìm kiếm nơi trú ẩn! Nếu có nhu cầu hãy liên hệ với quân đội..."
Không chỉ hành tinh chính mà tất cả các hành tinh cư trú trong thiên hà đều đối phó ngay sau khi nhận được tin mới nhất.
Trông thì như phòng thủ ở biên giới mạnh nhất, nhưng trên thực tế trong thiên hà cũng đã chuẩn bị đầy đủ, sẽ không bị lúng túng những trường hợp đột ngột.
Điểm chuyển tiếp vẫn chưa đóng lại, số lượng lớn "con rết" liên tục xuất hiện.
Hơn chục chiếc tinh hạm của Liên Minh đang tuần tra gần đó bay tới, dựa vào sự bảo vệ của lưới bảo vệ năng lượng để đẩy lùi đám người Incyte ở phía trước.
Tư Hạ Phổ gọi cho Tư Tuân mới biết được rằng lối ra của điểm nhảy đúng là ở hành tinh chính.
Ông ta lập tức yêu cầu quân đồn trú gần hành tinh chính nhất đến chi viện, đồng thời điều động thêm quân ở hành tinh Harlem.
Ấy thế mà Tư Tuân nói: "Khỏi đi."
"Coi chừng chúng dùng kế điệu hổ ly sơn." Y bình tĩnh thong thả nói, "Lợi dụng điểm nhảy để tấn công hành tinh khác."
Người Incyte có thể tạo ra phi thuyền năng lượng để mở bước nhảy lượng tử thì khó mà bảo đảm chúng sẽ không chuẩn bị thêm vài chiếc nữa.
Tư Hạ Phổ do dự: "Nhưng bên anh..."
Khi Tư Tuân bằng lòng đưa thông tin về cha của Nguyễn Thu cho ông ta thì cả hai đã thống nhất.
Rằng họ phải bảo vệ Nguyễn Thu, không thể để người Incyte thực hiện được.
Sức chiến đấu của hành tinh chính đúng là yếu nhất, trong quân đội Liên Minh cũng ít chỉ huy.
Một khi hành tinh chính thất thủ thì hậu quả không thể tưởng tượng được.
Thế nên ông ta lo quân đội Liên Minh không cản được.
"Tôi tự sắp xếp," Giọng điệu Tư Tuân vẫn vậy, không hề do dự, "Nếu cần hỗ trợ tôi sẽ liên hệ anh."
Lúc này Tư Hạ Phổ mới bỗng nhớ ra rằng Tư Tuân có thể vẫn còn tinh tặc.
Y không thể dùng tinh thần lực, quanh năm dựa vào sự bảo vệ của quân đội Liên Minh, vậy làm sao y có thể không cân nhắc cho Nguyễn Thu.
Tư Tuân đã sắp xếp nhiều quân Liên Minh tham gia tuần tra, chứng tỏ đây là một phần y không cần.
Tư Hạ Phổ muốn hỏi thêm vài câu để xác nhận suy đoán của mình nhưng Tư Tuân cắt tín hiệu mất rồi.
Ông ta bỏ máy liên lạc xuống, bắt đầu nhớ lại nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra trước đó.
Nếu Tư Tuân thật sự giấu tên trộm tinh trên ngôi sao chính, vậy từ lúc nào...
Cái lần trước khi Nguyễn Thu tái nhập học sao?
Tư Hạ Phổ lắc đầu, lầm bầm lầu bầu: "Người này đúng là to gan ghê..."
Giấu tinh tặc ở hành tinh chính, còn dùng để bảo vệ người quan trọng nhất, bộ Tư Tuân không sợ xảy ra chuyện gì sao?
Hơn nữa đám tinh tặc đó thật sự đủ thực lực để đối phó với người Incyte sao...!Tư Hạ Phổ do dự một chốc, rồi vẫn sắp xếp một đội đến hành tinh chính.
Bên ngoài biên giới, hai chiếc phi thuyền năng lượng đã bị hạ, đóng điểm nhảy.
Những người Incyte còn lại muốn chạy trốn nhưng bị quân đồn trú bao vây.
Trong phòng sách, Tập Uyên nhìn những hình ảnh quan sát được gửi về.
"Chỉ có mấy người này thôi à?" Vẻ mặt hắn vô cảm, "Thống lĩnh gì đó còn chẳng không ngăn được bước nhảy lượng tử."
Tư Tuân nghiêm túc nói: "Đừng khinh địch."
Cặp song sinh đứng một bên háo hức muốn thử, Nam Nhứ đề nghị: "Thưa ngài, hãy để tôi và chị hai đi đi."
Vài chiếc tinh hạm bay lượn ở độ cao thấp phía trên sân thượng, mang theo cơ giáp của cặp song sinh, có thể điều khiển bất cứ lúc nào.
"Đi đi." Tư Tuân không do dự quá lâu, không quên dặn họ, "Phải nghe lệnh của Lan Đạc."
Bây giờ đang chống lại kẻ thù là quân đội Liên Minh ở lại hành tinh chính, trong đó có cả người của Tập Uyên.
Lưới phòng thủ của hành tinh không chỉ có thể chống lại người Incyte mà còn cung cấp một lớp bảo vệ, cực kỳ khó xuyên thủng.
Và hơn một nửa thuộc hạ của Tập Uyên vẫn đang chờ lệnh.
Nguyễn Thu tiễn cặp song sinh đến hành lang, lo lắng dặn: "Nhớ chú ý an toàn, nếu bị thương thì quay lại ngay..."
Bắc Tuyết mặc áo khoác vào, lạnh lùng nói: "Chị sẽ giết hết bọn chúng."
Tuy hai người rất mạnh nhưng vẫn chưa thành niên, nói không lo là xạo.
Nguyễn Thu trông theo cặp song sinh tiến vào khoang điều khiển của cơ giáp, rồi cùng quân hạm rời đi, mong sao mình cũng được mang theo Bạch Điểu đi xem.
Tập Uyên ôm cậu từ phía sau: "Đừng lo."
Cặp song sinh phối hợp ăn ý, thực lực tổng hợp của hai người không hề thua kém hắn.
Nguyễn Thu tiếp tục dặn Tập Uyên: "Anh cũng phải chú ý an toàn."
Cho dù cặp song sinh và quân Liên Minh có thể tiêu diệt tất cả người Incyte thì Tập Uyên cũng không thể ngồi xem mặc kệ.
Hắn chưa bao giờ tỏ ra nôn nón hay bất an, giống như Tư Tuân, hắn luôn tính trước mọi việc, thậm chí cảm thấy người Incyte đến thật đúng lúc.
Điều này giúp Nguyễn Thu rất an tâm, nhưng cậu vẫn không mong người xung quanh mình bị thương.
Tập Uyên "ừ" một tiếng, xoa xoa lòng bàn tay Nguyễn Thu trước mặt Tư Tuân rồi xoay người rời đi.
Nguyễn Thu đứng ở hành lang hồi lâu, nghe trên bầu trời thỉnh thoảng có tiếng động, muốn điều khiển Bạch Điểu đến xem nhưng bị Tư Tuân cự tuyệt.
Đường Khiêm bước tới đưa màn hình cho Nguyễn Thu.
Màn hình hiển thị tình hình bên ngoài lưới bảo vệ.
Có khoảng hai mươi chiếc tinh hạm hình con rết, phần lớn đều bị quân Liên minh đánh lùi và tránh xa hành tinh chính.
Ngoài ra còn có một số người Incyte ở gần lưới bảo vệ nhất, tinh hạm quá dài hành động linh hoạt, tránh được sự công kích của hai bộ cơ giáp một đen một trắng.
Tinh hạm khác tránh xa trận chiến, âm thầm quan sát thế cục.
Người Incyte trong khoang điều khiển nói: "Họ không có chi viện à?"
"Hai bộ cơ giáp đó là của cặp song sinh vị thành niên.
Những lúc cần thiết thì Tư Tuân mới cử họ đi." Có người đáp: "Có lẽ những chi viện khác đang trên đường đến đây."
"Mau tìm đi." Người hỏi nhìn lom lom màn hình quan sát, "Chuyến đi này tiêu hao quá nhiều năng lượng, chúng ta không thể thất bại."
Không lâu sau, máy liên lạc truyền đến tin tức của đồng bọn.
"Tìm thấy Bạch Điểu rồi."
Cách học viện không xa, một cơ giáp màu trắng rúc vào bãi đỗ của một chiếc tinh hạm, phía dưới tinh hạm lơ lửng là một ngôi nhà.
Bạch Điểu là của Nguyễn Thu, vậy chắc chắn cậu ở gần đây.
Người Incyte lập tức gửi tọa độ cho tất cả đồng bọn: "Đã tìm thấy mục tiêu."
Chúng để lại một vài người để ngăn cản quân Liên Minh và cặp song sinh, rồi nhanh chóng bay về hướng Bạch Điểu.
Song đúng lúc này, mấy chiếc tinh hạm lạ khác đang chậm rãi bay lên, chặn đường của người Incyte.
Bên ngoài tinh hạm lạ