Khiết Nhi Bất Xá
Editor : Bông cải hấp
Chương 19 : Súc sinh
"Lục đại ca, tôi không được rồi."
****************************
Có thể thấy được người viết lưu bút lúc này tâm trạng đang đau đớn.
Giống như Tề Mỹ, trong lúc cô yêu đương, trong lưu bút cô dán rất nhiều tim đỏ và hình hoạt hình của hai người, câu chữ đều phảng phất sự ngọt ngào.
Sau khi chân tướng phơi bày, nhiều trang liên tục đều bị vẽ nguệch ngoạc vô nghĩa, lúc sau khi Tề Mỹ bình tĩnh liền tiếp tục viết, nhưng lúc này chỉ đơn giản viết lại tâm trạng, không còn hình hoạt hình dán lên lưu bút nữa.
Lúc sau phát hiện bản thân mang thai , tâm trạng khi viết lưu bút của Tề Mỹ lại biến hóa, sự việc này xảy ra một cách âm thầm lặng lẽ, từng chút từng chút xảy ra.
Đầu tiên là viết nhiều hơn, phương thức miêu tả tâm trạng cũng cho thấy người viết hiện tại đang rất phấn khởi, lúc sau lại từ từ dán tiếp những hình minh họa, đa số là hình trẻ em.
Cho dù trong đoạn thời gian dây dưa cùng mấy tên đàn ông kia thì Tề Mỹ vẫn dán ảnh đều đặn vào lưu bút, qua đó có thể thấy cô không để bọn chúng vào mắt, chỉ quan tâm duy nhất Tề An Nhạc.
Vốn là một người kiên cường như vậy, thời điểm phát hiện bản thân lại lần nữa biến thành tiểu tam, lưu bút liền dừng lại.
"Thật là một đám súc sinh!" Chu An An mắng. Bản thân cũng là phụ nữ, đối với lựa chọn của Tề Mỹ cô không khống chế được cảm xúc đồng tình với đối phương.
Cô đi đến trước mặt Lưu Vương Ngọc, nhìn tên đàn ông trước mặt nhàn nhã uống trà như là bi kịch của Tề Mỹ không liên quan gì đến mình, giơ bàn tay lên.
Lưu Vương Ngọc vội vàng buông tách, cảnh giác mà la to: "Cô muốn làm gì?"
Ngực Chu An An phập phồng kịch liệt, rốt cuộc nhớ rõ không thể đắc tội với NPC, liếc mắt oán hận buông tay xuống. Cô nói: "Ta hỏi ngươi, sau khi Tề Mỹ bị các ngươi lừa gạt liền xảy ra chuyện gì?"
Chu An An tức giận hét: "Trả lời ta!"
Người chơi khác cũng đang chú ý động tĩnh, Trần Cách nghe thấy giọng nói không che giấu sự phẫn nộ của Chu An An, lặng lẽ thở dài. Nhưng mà đám đàn ông này quả thực đáng hận, ném hết mặt mũi của tất cả đàn ông, bọn chúng cần bị khai trừ!
Lưu Vương Ngọc lúc này dưới áp bức của mọi người liền mở miệng: "Còn thế nào nữa, ả ta không muốn vì vậy chúng tôi cưỡng gian ả không thành, tất cả chỉ có vậy."
Mông Điền Hải nhanh chóng nắm bắt trọng điểm,từng bước ép sát Lưu Vương Ngọc: "Ngươi đang nói là 'cưỡng gian', các ngươi thật sự đã làm như vậy?"
Lưu Vương Ngọc: "Ta điên rồi? Trên đời này vốn đâu có thiếu phụ nữ, ta vì cái gì muốn làm như vậy?!"
Mông Điền Hải nhíu chặt mày, biểu tình của Lưu Vương Ngọc không giống nói dối, lưu bút ngừng lại khoảng tầm hai tháng trước, khoảng cách thời điểm Tề Mỹ chết cũng không sai biệt lắm, trong thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lưu Vương Ngọc nhất định vẫn còn chuyện giấu bọn họ, nhưng đối phương cắn chết không nói, bọn họ cũng hết cách.
Thậm chí Thẩm Thanh Thành còn dùng tới cách uy hiếp Lưu Vương Ngọc nếu ông ta không nói đêm nay đừng nghĩ lưu lại chung cư, không nghĩ tới ông ta dày mặt tỏ vẻ, chung cư này do một tay ông ta quản lí, ông ta có chìa khóa tất cả.
Sau khi rời khỏi hội trường Thẩm Thanh Thành mới phản ứng lại, không đúng nha, mình đây không phải đang nghỉ phép sao, vì sao lại tích cực điều tra phối hợp như vậy? Ngay sau đó lại nghĩ, dù sao cũng không thể ra khỏi nhà trẻ, coi như đang giết thời gian đi.
Sau một vài giây ngắn ngủi tự thuyết phục bản thân, cậu vui vẻ cùng tiểu đệ và Lục Bích tiếp tục thu thập manh mối.
Càng về sau việc thu thập được manh mối mới càng ít, đám người Thẩm Thanh Thành không có phát hiện mới, rất nhanh đã đến giờ nghỉ ngơi vào ban đêm.
Lưu Vương Ngọc thật sự có ý định lưu lại chung cư, bởi vì cho đến nay những người chết đều sống tại lầu 4, cho dù nghĩ thầm trong lòng có đám người Lục Bích bảo hộ thế nhưng Lưu Vương Ngọc vẫn không vượt qua được sợ hãi trong lòng.
Thẩm Mỹ Nhân thì lại khó nói, có cậu chưa chắc xảy ra chuyện Lục Bích sẽ cứu ông ta, vì vậy cuối cùng Lưu Vương Ngọc chọn một phòng tại lầu 3.
Tầng ba và bốn đều còn trống rất nhiều.
Đêm nay nhiệt độ nóng hơn ngày thường, nửa đêm rồi nhưng nhiệt độ vẫn chưa hạ. Thời tiết đã bắt đầu ảm đạm vào mấy ngày trước, thế nhưng mưa vẫn không rơi, không khí vừa ngột ngạt và ẩm ướt.
Thẩm Thanh Thành ngủ trong phòng, hai lần trước bị Tề Mỹ ngụy trang thành Lục Bích quấy phá thế nhưng lúc này cậu vẫn yên tâm ngủ thiếp đi.
Điều hòa vẫn đang hoạt động, người trên giường đắp mền ngủ ngon hoàn toàn không phát hiện phía trên điều hòa đã nhiều thêm một "người".
Tề Mỹ bám trụ tay chân lên tường như thằn lằn, đầu cúi xuống, mái tóc rối tung che phủ sắc mặt trắng bệch, ánh mắt ả nhìn chằm chằm người trên giường, đầu vặn vẹo trái phải, như muốn phân biệt người trên giường là ai.
Ả lặng lẽ di chuyển, theo vách tường bò xuống dưới, mái tóc xõa dài rũ xuống trước mặt Thẩm Thanh Thành, rất lạnh, ngay sau đó liền có một bàn tay nhắm ngay cổ cậu ý định cướp lấy sinh mạng đối phương.
"A" Thẩm Thanh Thành trở mình, đem chăn kéo cao che kín đầu.
Tề Mỹ: "......."
Ả đang muốn kéo chăn xuống, bỗng nhiên như cảm giác được gì đó, dùng mũi ngửi ngửi gì đấy trong không khí.
"Tìm được rồi." Trên mặt Tề Mỹ nở một nụ cười tới mang tai, thân ảnh nhanh chóng bò nhanh biến mất.
Lúc này tại một phòng nào đó trên lầu ba.
Không có Phật Ngọc cho nên Lưu Vương Ngọc không dám ngủ, vào nửa đêm liền tùy tiện mở một bộ phim dời đi lực chú ý. Phương pháp này rõ ràng hiệu quả, mí mắt Lưu Vương Ngọc ngày càng nặng, ngày càng nặng.....
Tí tách.
Tí tách.
Tí tách.
Vòi nước trong toilet như là chưa được đóng chặt, cứ nhỏ từng giọt từng giọt xuống sàn phòng tắm.
Xoạt.
Xoạt.
Xoạt.
Ai đang mở túi nhựa? Giờ đây vẫn có người ăn snack sao? Đã