Khiết Nhi Bất Xá
Editor : Bông cải hấp
Chương 35 : Suối nước nóng
"Phát tình"
Chú thích :
Trường câu : móc câu dài
***************************
Trường câu như có sinh mệnh mà di chuyển đánh úp về phía Thẩm Thanh Thành, lưỡi câu bén nhọn lấp lánh.
Thẩm Thanh Thành lúc này đang phân tâm nghĩ về con quỷ ảnh giả trước mặt.
Một bóng người tiến lên một bước che trước mặt cậu, người này cao hơn cậu, bóng dáng nam nhân đĩnh bạt mà kiên nghị, lúc này chỉ thấy tay người này khẽ động đem trường đao trong tay cũng bổ về phía trường câu.
Keng ——
Trường câu trên tay bé gái bị chém bay đi.
Sắc mặt bé gái đột biến, nó phẫn nộ mà kêu một tiếng, thanh âm vẫn khó nghe như cũ.
Lục Bích thần sắc lạnh lùng, cũng không bởi vì trước mặt là một bé gái NPC mà nương tay, sau khi chém bay trường câu thì liên tiếp huy đao chém vào bả vai bé gái.
Lúc này thần sắc Lục Bích chợt thay đổi.
Lực đạo to lớn của lưỡi đao cơ hồ có thể chém người thành hai nửa, nhưng bé gái vẫn như cũ sống sót, thậm chí bả vai của nó không bị tổn thương gì, da thịt như một miếng cao su đàn hồi khi chém thì bị ấn vào sau đó trở lại như cũ.
Bé gái nở nụ cười tươi rói ha ha ha, "Tới giết ta nha, tới giết ta nha ~"
Thẩm Thanh Thành di chuyển đến bên cạnh Lục Bích, "Lục đại ca, tín vật đính ước mà tôi đưa cho anh đâu?"
Động tác Lục Bích cứng đờ trong chớp mắt, do thời gian cấp bách nên nói, "Trong túi quần."
"Lục đại ca cố lên, đừng cho nó chạy thoát." Thẩm Thanh Thành nói một câu, tiếp theo liền đi sờ soạng túi quần Lục Bích.
Lục Bích: "...... Không thể được."
Thật vậy, bé gái tuy rằng không bị thương dưới một đao này, nhưng bả vai cũng đang bị áp chế không thể động đậy, nếu lúc này Thẩm Thanh Thành nhìn kỹ, có thể phát hiện hai chân con bé không chịu nổi nữa đang bắt đầu phát run.
"Tìm được rồi."
Tiểu kiếm bằng gỗ trông vô cùng bình thường, chỉ lớn hơn bàn tay một xíu, thậm chí lưỡi kiếm cũng chưa được mài sắc.
Thế nhưng bé gái lại cảm thấy một cổ run rẩy lan dọc thân thể, những phù văn kỳ quái cùng đồ án hình tròn tựa hồ cất giấu cổ sức mạnh to lớn, làm con bé kinh hồn táng đảm.
Vì thế lúc Thẩm Thanh Thành cầm tiểu kiếm đi tới nó kịch liệt giãy giụa hét to, "Ngươi muốn làm gì! Ngươi muốn làm gì! Đại Hùng!"
"Chúng ta đang tỷ thí đường đường chính chính, ngươi sao có thể kêu tiếp viện như vậy?" Thẩm Thanh Thành cầm tiểu kiếm nhìn bé gái đang khoa tay múa chân, không biết nên xuống tay từ đâu.
Con bé thét chói tai, "Các ngươi hai đấu một, bắt nạt trẻ em!"
"Xì." Thẩm Thanh Thành cười một tiếng, muốn giảng đạo lý công bằng với ta? Tiểu kiếm lúc này không chút do dự thọc thẳng vào ngực nó.
"A!"
"A!"
"A!"
Ba tiếng thét vang lên truyền đến từ vết thương mà tiểu kiếm chọc vào.
Chỗ tiểu kiếm đâm vào đột nhiên bốc cháy, sau đó ba con chim mỏ dài ngũ sắc bay ra từ người bé gái .
Thân thể bé gái không có quỷ quái duy trì liền nhanh chóng trở nên khô quắt, một tấm da người được Lục Thích dùng đao bóc ra.
Mấy con chim mỏ dài này bay nhanh vô cùng, sau khi khôi phục tự do chúng nó múa may trên không, sau đó hạ cánh lao xuống đất ngậm lấy túi da người, trong miệng kêu "Cứu mạng a", "Cứu mạng a", nháy mắt bay nhanh qua cửa sổ trốn đi.
Hành lang tức khắc khôi phục vẻ yên tĩnh, trường câu bị vứt trên mặt đất khôi phục hình dáng ban đầu là một cọng lông chim ngũ sắc.
Hai người không định đuổi theo, Thẩm Thanh Thành khom lưng nhặt lên lông chim huơ huơ, "Đoán được là chim, không đoán được sẽ có tận ba con chim."
Cũng không đoán được con bé thế nhưng sẽ ngụy trang thành quỷ ảnh mà xuất hiện.
Bé gái không phải quỷ ảnh, đây là khẳng định.
Lục Bích thu hồi đao, "Thanh kiếm đó?"
Thẩm Thanh Thành: "Là a~, tín vật đính ước của chúng ta!"
Định cái gì tình? Tất nhiên là định tình huynh đệ trong xã hội chủ nghĩa rồi!
Vốn muốn dò hỏi về phù văn nam nhân nghe vậy liền im lặng.
Lúc này trên gác mái tầng thượng trong tòa lâu hai tầng.
Lò sưởi trong tường lửa cháy vô cùng dữ dội, một nữ nhân mặc váy đỏ bộ dáng diễm lệ đang nhắm mắt lười biếng mà nằm trên cái ghế mềm cạnh lò sưởi, nửa khuôn mặt nhiễm một màu cam vàng của ánh lửa.
Chỉ thấy môi đỏ của nàng khẽ mở, một giọng nói vô cùng sắc bén phát ra từ miệng nàng ta, "Thật là ngu xuẩn, chỉ có mấy tên nhân loại cũng có thể khiến ngươi chật vật như vậy."
Đại điểu bay quanh căn phòng kêu lên:
"Không phải một tên!"
"Là hai tên!"
"Khi dễ một đứa bé!"
Nữ nhân cười nhạo, "Ta thấy ngươi chính là quá rảnh rỗi, biết rõ hiện tại những tên này không thể giết còn chạy tới trêu chọc bọn họ."
Ba con chim ngũ sắc thẹn quá hóa giận, chúng nó chính là thích trêu chọc nhân loại!
Chúng nó dừng trên vai một nam nhân mà nhảy nhót:
"Đồ ca ca!"
"Kêu nữ nhân kia đi giết bọn họ!"
"Giết bọn họ!"
Đầu tóc của nam nhân mà đại điểu đang nói trắng xóa như tuyết, hai mắt đỏ đậm, hắn ta vẫn chưa nói gì đối với chuyện này, chỉ buông tấm da trong tay ra, nhẹ giọng nói: "Da hỏng rồi, ngươi trước mặc lại kiện y phục lúc trước đi."
Ba con chim ngũ sắc thê lương mà khóc rống, "Ô ô ô muốn mặc y phục mới! Muốn mặc y phục mới!"
Nam nhân thoạt nhìn dễ nói chuyện chỉ nói: "Trước đêm vũ hội ngươi không thể động vào bọn họ, còn có, Đại Hùng không có ở đây không cần một mình ra cửa, ngươi quá xúc động."
......
Ngày thứ năm trong phó bản "Gương mặt giả vũ hội".
Lại là một ngày lạnh lẽo, sắc trời tối tăm.
Bé gái phải mặc lại y phục cũ vì thế tâm trạng hôm nay tựa hồ có chút ác liệt, tâm tình nó không tốt, người khác cũng không thể tốt.
Sắc mặt nó âm u, đang nghĩ xem lát nữa đến đại sảnh sẽ hù dọa đám nhân loại này như thế nào.
Trong đại sảnh đám nhân loại kia quả nhiên đã đến đông đủ, nó cất bước đi vào, chuẩn bị mở miệng.
"Lục Bích, anh xem tôi này."
Thẩm Thanh Thành hôm nay đội thêm một cái mũ len đen, cái mũ màu đen làm nổi bật làn da rất trắng của cậu, cậu lắc lư cái mũ, ý bảo Lục Bích xem kĩ mũ trên đầu cậu.
Trên mũ len đen cắm một cọng lông chim ngũ sắc, theo ánh đèn đong đưa lập loè ánh sáng sặc sỡ.
Thẩm Thanh Thành: "Đẹp không?"
"A!" Những lời vốn định hù dọa liền quên mất hết, bé gái phẫn nộ mà vọt vào đại sảnh, "Đó là của ta! Đó là của ta!"
Thẩm Thanh Thành bộ dáng chấn kinh mà trốn sau lưng nam nhân, ló đầu hỏi, "Đây rõ ràng là lông chim, như thế nào lại là của ngươi?" (⌒▽⌒)
Tiếp theo cậu lại vờ chú ý tới cái váy mà bé gái đang mặc, kinh ngạc, "Hôm nay sao lại không mặc váy mới nữa thế?"
"Ahhh!" Con bé bị bức tới sắp điên rồi, điên cuồng kêu to, "Đại Hùng, đem nó bắt lại! Đem nó bắt lại!"
"Ta muốn đem nó làm thành y phục mới! Làm thành y phục mới!"
Lục Bích bất động thanh sắc tiến lên một bước, chuẩn bị tốt việc chiến đấu.
Người chơi còn lại yên lặng lui về phía sau, vốn đã chứng kiến giá trị vũ lực của nam nhân râu quai nón, vì thế bọn họ không dám cứng đối cứng.
Tối hôm qua quỷ ảnh màu đỏ không xuất hiện, người chơi hôm trước nghe thấy âm thanh cạy cửa sổ còn sống, hắn ta do dự liếc mắt nhìn Thẩm