Mùa đông tới, thời tiết ngày càng lạnh.
Tông Nhân Phủ giao nhiệm vụ cho quan viên đến Thái Miếu thắp hương bẩm báo, Sở Tư Thiết chuẩn bị y phục Vương phi.
Sáng sớm ngày sắc phong, một đoàn nghi thức từ trong cung tới Thẩm gia, ngựa xe náo nhiệt ngoài cửa. Thái giám Tư Lễ Giám đọc chiếu chỉ: "Sắc phong nữ nhi của Thẩm Uân, Thẩm thị là Tấn Vương phi, lệnh cho khanh chờ tiến hành nạp trưng, đại lễ sắc phong!"
Quan chính, phó sử phụ trách đại hôn là Lễ Bộ Thượng Thư và Công Bộ thị lang, chủ hôn là Lễ Bộ thị lang, lĩnh mệnh mà tới.
Trước một ngày đón quan chính phó sử, Thẩm phủ đã bày sẵn bàn thờ, tiết án, chế án, sách án. Quan chính phó sử đến Thẩm phủ, lấy tiết chế sách ngọc và tơ lụa đặt lên án.
Một vị lễ quan dẫn đầu đi vào chính đường, hô lên: "Phụng chế phong Tấn Vương phi, cử hành lễ sắc phong nạp trưng cáo kỳ!" Quan chủ hôn ra nghênh đón, sách án ngọc và tơ lụa đi trước, quan chính sử nâng nạp trưng chế thư, quan phó sử nâng cáo kỳ chế thư đi vào.
Đến chính đường, quan chính phó sử lui sang hai bên trái phải hương án, quan chủ hôn quỳ xuống bái lạy hương án bốn lạy. Rồi sau đó quan chính sử tuyên đọc nạp trưng chế thư, quan chủ hôn cung kính nhận lấy, lại giao cho quan chấp sự, chấp sự quỳ nhận, đặt lên bắc án. Chính sử lại nâng ngọc khuê, phó sử nâng huyền huân, tiếp tục tuyên đọc cáo kỳ chế thư, trao cho quan chủ hôn. Quan chủ hôn tiếp nhận, trao lại cho quan chấp sự, đặt lên bắc án. Tiếp theo, quan chủ hôn quỳ lạy bốn lần, quan chính phó sử mới trở lại vị trí cũ.
Sau đó, nữ quan trong cung nâng mũ áo trang sức của Vương phi bước vào chính đường. Nữ quan bước vào khuê phòng, trình y phục lên Nhược Trừng, rồi giúp nàng mặc áo bào Vương phi, đội mũ chín hàng châu.
Nữ quan xướng lễ đi trước quỳ bốn lễ. Nhược Trừng quỳ trước hương án, nghe tuyên đọc sắc phong Tấn Vương phi. Nhược Trừng nhận sắc phong, các quan viên, nữ quan, nội quan xung quanh bái nàng bốn bái, rồi nữ quan đỡ Vương phi trở lại phòng, nghi thức sắc phong đã hoàn thành.
Quan chủ hôn và các quan chính phó sử ra cửa, chính phó sử, quan Tư Lễ Giám trở về điện Phụng Thiên để bẩm báo với hoàng đế.
Trong vương phủ, không khí chuẩn bị hôn sự cũng vô cùng khẩn trương náo nhiệt! Sau khi cử hành nghi thức nạp trưng cáo kỳ sắc phong, Chu Dực Thâm và Nhược Trừng không thể gặp mặt. Bắc viện trong Vương phủ đã được dọn dẹp trang hoàng sẵn sàng để đón chủ mẫu. Lý Hoài Ân hoàn toàn dựa theo cách bài trí Đông viện của Nhược Trừng để sắp xếp, chỉ chờ đến hôn lễ là đón người từ Thẩm gia về.
Buổi tối, Chu Dực Thâm ngồi sau án thư tại Đông thứ gian xem danh sách khách mời, danh mục quà tặng mà các phủ đưa tới. Hiện giờ hắn thất thế, các nơi đều thu liễm, danh mục quà tặng còn chừng vài trang. Nếu là thời tiên hoàng, e rằng chỉ việc xem danh sách này cũng rất vất vả! Lý Hoài Ân tiến vào bẩm báo: “Bẩm Vương gia, Tây thứ gian ở Bắc viện đã kê thêm giường, là dựa theo yêu cầu chiều cao của ngài mà đóng. Chỉ có điều…”
Chu Dực Thâm cũng không ngẩng đầu lên: “Có chuyện gì cứ nói thẳng!” Vừa nói, hắn vừa cầm bút khoanh vòng tên của vài vị khách. Mời ai đến dự tiệc cũng phải rất chú ý, phe phái, quan hệ thân quen, vị trí chức vụ ... sao cho hài hòa. Vài ngôn quan ngay thẳng mà ngồi cùng bàn với đối thủ thường ngày, rất có khả năng gây tranh cãi to tiếng.
Lý Hoài Ân nói: “Chỉ là ... nội thất Bắc viện đã có giường Bạt Bộ bằng gỗ kỳ nam, khắc hình hoa thạch lựu do Hoàng Hậu nương nương ban cho. Giường này cũng đủ hai người ngủ, vì sao còn phải kê thêm một giường nữa ạ?”
Chu Dực Thâm không trả lời, chỉ đặt danh sách sang một bên, ngược lại hỏi: “Ngày mai trong cung sẽ phái ma ma đến Thẩm gia?”
“Dạ vâng! Là để dạy lễ nghi cho Vương phi!” Lý Hoài Ân đáp. Nhược Trừng đã tiếp nhận sắc phong Vương phi tại Thẩm gia, Lý Hoài Ân liền gọi nàng theo đúng lễ pháp.
Những ma ma trong cung đó, ngoài việc dạy lễ nghi lúc đại hôn, quan trọng nhất chính là dạy cô dâu việc giường màn. Trong hoàng thất, hoàng tử khi mười ba, mười bốn tuổi, sẽ có cung nữ tiến hành giáo dục vỡ lòng phương diện này. Lúc ấy Thần phi nạp Chu Lan Nhân cho Chu Dực Thâm cũng chính vì mục đích đó. Nhưng Chu Dực Thâm không hề hứng thú, sau lại liên tiếp xảy ra biến cố, hắn vốn chưa từng chạm tới Chu Lan Nhân. Cho nên ở trong lòng Lý Hoài Ân, Vương gia vẫn là nam tử ngây ngô chưa biết gì về chuyện vợ chồng.
Thật vất vả mới đợi đến ngày Vương gia lập Vương phi, đối với chuyện này, tự nhiên Lý công công quan tâm rất sát sao.
“Vương gia, để tiểu nhân tìm cho ngài mấy quyển bí diễn đồ xem nhé? Ngài đến tuổi này rồi, nên sớm vì vương phủ khai chi tán diệp thôi ạ!” Lý Hoài Ân thành khẩn kiến nghị.
Chu Dực Thâm tà tà liếc hắn một cái: “Ta không cần mấy thứ đó!”
“Dạ, là nô tài lắm miệng ạ!” Nam nhân phần lớn không muốn thừa nhận phương diện năng lực kia của mình không được, Lý Hoài Ân thầm lo lắng. E là Vương gia... đến thân thể nữ nhân còn chưa từng nhìn qua... Đến lúc đó cùng phòng, nếu lúng lúng mất hứng, có thể ảnh hưởng tình cảm vợ chồng sau này hay không? Dù sao Vương phi tuổi còn nhỏ, khẳng định cũng không biết gì về việc nam nữ, đêm tân hôn còn phải trông cậy vào Vương gia dẫn dắt đó!
Nhưng Lý Hoài Ân lo lắng rõ ràng là dư thừa! Đối với Chu Dực Thâm, hắn có ký ức hai đời, chuyện nữ nhân tất nhiên là thành thạo.
Có điều lúc trước hắn tu tâm, coi trọng thanh tâm quả dục, không ham mê việc nam nữ. Hắn vốn tính toán sau khi cưới Nhược Trừng thì tạm thời phân phòng mà ngủ. Thứ nhất nàng tuổi còn nhỏ, thứ hai hắn muốn định tính tu tâm, thực lòng chưa thể coi một nha đầu mình nhìn từ nhỏ lớn lên thành nữ nhân cùng chung chăn gối.
Hắn đứng dậy bước ra phía sau thư các, lấy một chiếc chìa khóa giao cho Lý Hoài Ân: “Ngươi vào nhà kho lấy của hồi môn mà mẫu thân chuẩn bị cho nàng, ngày mai đưa đến Thẩm gia đi, dùng làm quà cưới! Đồng thời ngươi đến Lại Bộ thúc giục, văn bản phê chuẩn Thẩm Ung làm Hồng Lư Tự Thiếu Khanh, phải nhanh chóng có được!”
“Dạ, nô tài đi ngay ạ!”
***
Ngày hôm sau, Nhược Trừng dậy sớm, mặc y phục Vương phi, ở trong phòng an tĩnh chờ ma ma giáo dưỡng trong cung tới. Thế gia quý nữ phổ biến là thành hôn muộn, tuổi xuất giá của Nhược Trừng còn khá nhỏ. Nhưng trong dân gian, ở tuổi nàng là đã có thể sinh con dưỡng cái rồi.
Đợi một lúc, có bốn ma ma đi theo Tố Vân vào trong phòng, hành lễ bốn bái. Phía sau các bà còn có mấy cung nữ, trong tay cầm một số thứ với đủ loại kiểu dáng, trong đó có một bức tượng "Phật hoan hỉ" gồm hai cơ thể bằng ngọc. Nhược Trừng đã từng nhìn thấy ở trong cung, lập tức không dám nhìn thêm.
Khi ma ma giảng lễ nghi đại hôn, Nhược Trừng và hai nha hoàn đều chăm chú lắng nghe. Đến lúc đại hôn còn có nữ quan trong cung và đoàn tùy tùng đưa rước hướng dẫn, không để xảy ra sai sót nghiêm trọng là được. Sau khi nói xong chuyện lễ nghi, ma ma đặt tượng "Phật hoan hỉ" lên án