Vẻ mặt Hứa Hữu Nghiêm rất nghiêm túc, ông ấy ngẩng đầu lên nhìn trời cao:“Thượng giới đáp lại rồi, chờ ta một lát.
Có lẽ chúng ta vẫn có thể được cứu.
”Không đợi những người khác phản ứng lại, ông đã nhanh chóng đi vào trong phòng.
Mọi người đều đang rất kinh ngạc, nhưng họ không hề vui mừng mà chỉ cảm thấy lão gia chỉ đang an ủi bọn họ thôi.
Nhưng cũng có người vẫn ôm hy vọng mà nói:“Chẳng lẽ thật sự có tiên nhân trên thượng giới sao?”“Sao có thể như vậy được? Tôi đã đi theo lão gia và phu nhân từ nhỏ nhưng chưa từng nghe họ nhắc tới chuyện của thượng giới bao giờ cả.
” Có một cô bé nói.
“Nhưng lão gia cũng không việc gì phải lừa chúng ta cả.
”“Có lẽ là lão gia cảm thấy chúng vẫn có thể chống cự được, chỉ cần có lòng tin là vẫn còn hy vọng,”“Haiz, dù cho có tiên nhân trên thượng giới hay không thì họ giúp chúng ta như thế nào được chứ? Tôi nghe nói nơi này là một cái lồng giam cực kỳ đáng sợ mà bên ngoài không thể nào xâm phạm được.
”Nói một hồi, mọi người đều không khỏi thở dài, vừa mệt mỏi lại vừa tuyệt vọng.
Bọn họ cũng hy vọng lời lão gia nói là sự thật dù họ đã coi chuyện đó là giả! !.
Hứa Gian đã gửi tin nhắn đi rồi, bây giờ hắn lại càng chắc chắn đối phương thật sự là cha của hắn.
Cái cảm giác mất đi rồi lại tìm lại được này làm hắn hơi bối rối.
Dù sao thì