"Tôi sẽ hỏi giúp cậu.
Đúng lúc tôi có một khách hàng nhận biểu diễn trong sự kiện của công ty.
Tôi sẽ đánh tiếng với anh ta, để cậu đi diễn thử.
"Nghe vậy, Hứa Gian lập tức nắm lấy tay Diệp Vũ Tranh nói:"Anh Diệp, cậu đúng là anh trai của tôi, sau này tôi sẽ mua thuốc xịn cho cậu.
""Đừng, mua cho tôi hai bao bình thường là được.
" Diệp Vũ Tranh nói.
Hứa Gian trợn trắng mắt.
Nhưng lại cảm thấy hơi bất đắc dĩ, Diệp Vũ Tranh tính tình không tệ, thu nhập cao.
Nhưng bây giờ còn không dám hút thuốc đắt tiền.
"Vợ chồng hai người tiết kiệm được không ít tiền rồi phải không? Giá nhà ở Diệp Thành cũng ổn, năm sau là mua được nhà rồi nhỉ?" Diệp Vũ Tranh cười hỏi.
Hỏi đến việc này, Hứa Gian thấy hơi xấu hổ, 180.
000 tệ đã bị hắn tiêu sạch rồi.
Chỉ còn lại 20.
000 tệ.
Hôm nay mới là mùng 10 tháng 7, còn có 20 ngày nữa mới đến tháng sau, phải viết nhiều thêm để bù lại.
Nhưng ngày nào cũng phải gửi nước cho cha nên đều phải tiêu tiền.
Sau này mức tiêu dùng có thể còn cao hơn, nếu không chăm chỉ kiếm tiền sẽ không thể giúp được gì cho cha.
Hắn trả lời một cách mơ hồ, sau đó cả hai tiếp tục ăn.
Khi thanh toán, Hứa Gian mua thêm hai bao thuốc lá cho Diệp Vũ Tranh.
"Được rồi, chuyện này cứ giao cho tôi.
" Diệp Vũ Tranh cầm thuốc, cười nói.
“Cứ làm như tôi tặng thứ gì quý giá không bằng.
” Hứa Gian cạn lời nói.
Diệp Vũ Tranh cười mấy tiếng, sau đó hai người ai về nhà nấy.
Hứa Gian đi bộ, Diệp Vũ Tranh bắt taxi.
Trên