Edit: riri_1127
Cuối tuần vui vẻ ~~~
Chương 27: Bầu trời xanh chờ cơn mưa bụi...
Sau khi Viêm Trì rời đi, Nghê Thường rối rắm trong chốc lát, cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại cho Hạ Dao.
Trong khoảng thời gian tại phim trường, họ thực sự khá thân với nhau. Hạ Dao thích sườn xám, trong lòng bội phục tay nghề của Nghê Thường. Hơn nữa chuyện Nghê Thường bị bắt cóc cô ấy cũng rất áy náy, đối với Nghê Thường vẫn thực là khách khí.
Tin nhắn Wechat gửi qua trong chốc lát, Hạ Dao đã hồi âm lại.
Hồng khí dưỡng nhân, nữ minh tinh tâm tình có vẻ không tệ, không đợi Nghê Thường nói cô đã hỏi trước: " Ảnh chụp người mặc sườn xám trên Douyin kia là em phải không?"
Nghê Thường có chút ngượng ngùng: ". . . . . . Đúng vậy."
"Haha chị đã nói rồi, vừa thấy liền nhận ra đó chỉ có thể là vòng tay của em thôi!" Hạ Dao cười cười, ngữ khí có chút trêu chọc, "Bạn trai của em rất đẹp trai nha! Ngoại hình chiều cao không có gì để chê, chậc, trực tiếp gϊếŧ gần hết mấy sao nam trong giới giải trí!"
Cách điện thoại, Nghê Thường mặt đỏ bừng.
"Không phải bạn trai em." Cô phủ nhận, nghĩ nghĩ lại mím môi nhỏ giọng, "Còn chưa đâu. . . . . ."
"'Còn chưa'? À ~ hiểu rồi hiểu rồi. Tương lai sẽ là bạn trai đúng không?" Hạ Dao tiếp tục vui đùa nói, lại rất nhẹ thở ra, "Theo đuổi kiểu này cũng đủ hung hăng à nha. . . . . ."
Có bát quái nổ ra, ai ai cũng đều bàn tán, các sao nữ cũng không ngoại lệ: "Tối hôm qua chị mới vừa xong việc, trợ lý đã chạy đến nói có một tay đua đặc biệt thổ lộ với chị, vừa nghe đến tay đua —— kết quả lên Douyin nhìn qua đã biết người này không phải chị!"
Hạ Dao đột nhiên lại hỏi: "Anh ta viết 'zz' có ý tứ gì? Cũng không phải tên em viết tắt."
Nghê Thường: ". . . . . ."
Làm sao không biết xấu hổ mà nói ra chứ. Cô chuyển hướng đề tài, nói Viêm Trì cùng lần phiền phức này thấy rất có lỗi với Hạ Dao —— cũng là muốn thử một chút thái độ của cô ấy.
Hạ Dao tỏ vẻ không vấn đề gì, cô ấy gần đây nhiệt độ rất cao, được săn đón và bàn tán rất nhiều, cơ bản mỗi ngày đều ở trên hotsearch. Chuyện này của Viêm Trì ước tính hai ngày ồn ào sẽ trôi qua thôi, vì vậy đừng lo lắng quá.
Nghê Thường trong lòng an tâm phần nào, sau đó lại có một ý tưởng khác nảy ra.
Cô bàn với Hạ Dao muốn tính toán mở rộng ý tưởng bình tài sườn xám, uyển chuyển hỏi Hạ Dao có nguyện ý hay không giúp cô thu hút sự chú ý một chút.
Hạ Dao lập tức nói rằng không có vấn đề gì. Cô ấy hiện là một fan hâm mộ sườn xám và rất vui khi được giúp đỡ.
"Nhưng chị không có cách nào đăng bài giúp em, đoàn đội có thể không đồng ý. . . . . .Thế này đi, em lập tài khoản rồi báo chị một tiếng, chị sẽ để lại bình luận bên dưới. Em yên tâm đến lúc đó người hâm mộ hẳn sẽ biết thôi."
Nghê Thường nói lời cảm tạ rồi gác máy. Giang Ngư vừa lúc cũng đến làm việc. Cả hai đã so sánh một số nền tảng có lượng truy cập cao và cuối cùng quyết định mở tài khoản trên Weibo.
Douyin có rất nhiều người truy cập nhưng video quá ngắn, biến hình các thứ thì có thể nhưng triển lãm trang phục các thứ đều thấy không rõ. Hơn nữa sườn xám tinh xảo chi tiết nhiều, phỏng chừng sẽ có rất nhiều ảnh.
Trước khi đăng ký Weibo, Nghê Thường mở Douyin xem qua. Mọi chuyện vẫn vậy, Viêm Trì không nói rõ, cũng không xóa đoạn video ngắn kia.
Số lượng bình luận bên dưới dường như nhiều hơn ...
Cô nghĩ gì đó lại gửi tin nhắn WeChat cho anh.
Nghê Thường vũ y: 【 Em nói chuyện cùng Hạ Dao rồi, chuyện này liền im lặng cho qua đi. Anh không cần nói cái gì nữa. 】
Một lát, Viêm Trì hồi âm "?"
Nhìn thấy dấu chấm hỏi này, không biết vì cái gì Nghê Thường trong đầu tự động hiện ra hình dáng anh hơi nhướng mày và đôi mắt đen láy đang nhìn mình.
Còn có một loại ý tứ khó chịu "Em đang dạy anh làm việc sao?"
Cô còn chưa trả lời, Viêm Trì lại gửi thêm một tin nhắn .
YC: 【 nói như vậy, anh cùng nữ minh tinh bị truyền ra tin xấu em cũng thấy không sao ư?" 】
Nghê Thường: 【 chính anh cũng đâu có nói là chuyện xấu...】
Viêm Trì sau một lúc lâu cũng chưa rep lại——
YC: 【 a 】
YC: 【 bé con đã trở nên hiền lành rồi ư】
Nghê Thường: ". . . . . ."
Nghê Thường không trả lời WeChat của anh nữa, đặt điện thoại sang một bên và trung vào việc nghiên cứu tài khoản mới tạo trên máy tính bảng. Tài khoản Weibo cũng sử dụng biệt danh trên WeChat "Nghê Thường vũ y" .
Giang Ngư về nhà lấy máy ảnh SLR, ở phòng làm việc chọn vài bộ sườn xám chụp ảnh, lại tìm lại mấy bộ các cô làm cho đoàn phim, đăng lên Weibo bài viết đầu tiên với dòng chữ:
【 sườn xám độc đáo có phẩm vị, hồng trần sơ trang sơn hà kiều* 】
*dùng để chỉ người vừa có cảm xúc phẩm vị, trang điểm cho bản thân lại vừa cảm nhận được vẻ đẹp của sông núi.
Hạ Dao rất nhanh để lại bình luận bên dưới:
【 cám ơn sườn xám của @nghê thường vũ y, làm cho tôi có càng nhiều tự tin hơn [ heart ] bậc thầy thủ công, gia truyền trăm năm, respect ~】
Quả nhiên chỉ trong chốc lát, người hâm mộ đã phát hiện ra và lượng truy cập Weibo tăng vọt như tên lửa.
【 đây là lão sư thiết kế sườn xám cho đoàn phim sao? 】
【 sườn xám đều rất xinh đẹp! 】
【 ô ô ô cảm tạ sườn xám lão sư! Mang đến Hoắc Trân Châu xinh đẹp như vậy cho chúng ta! 】
【 xin hỏi có nhận đặt hàng không? Phiền toái xem tin nhắn! Gần đây xem phim tôi rất muốn có một bộ sườn xám truyền thống ! ! 】
. . . . . .
Hạ Dao dẫn tới cơ bản đều là fans, sau một vài lời khen ngợi đã nhanh chóng rời đi. Một bộ phận khác muốn đặt làm sườn xám, sau khi Nghê Thường thêm "không nhận đơn đặt hàng trực tuyến" vào phần giới thiệu, bộ phận này cũng đã nhanh chóng giải tán.
Lưu lượng giống như tình yêu của một kẻ lừa đảo, tới cũng nhanh đi lại càng nhanh hơn.
Giang Ngư nhíu mày, "A" ra một tiếng: "Cảm giác như vậy không được rồi. Tới đều là fans, nhưng chúng ta phải làm cho người ta cảm thấy hứng thú với sườn xám hoặc là trang phục truyền thống, như vậy mới có thể dẫn đến phổ cập phẩm vị mở rộng ý nghĩa."
Nghê Thường nghĩ nghĩ, hỏi: "Nếu không lại chụp thêm nhiều ảnh đăng lên hoặc là tớ lại đi phòng cất đồ lấy mấy bộ từ thời đại trước đến?"
Giang Ngư lắc đầu.
Cô ở đại học là chuyên ngành truyền thông, phương diện này cũng có chút nghiên cứu. Trên Internet mỗi ngày đều có rất nhiều điều thú vị, bọn họ chỉ có vài món sườn xám hoặc là quần áo cổ thì rất khó thu hút người xem.
Rốt cuộc, mọi người thích cái gì đây. . . . . .
Giang Ngư xuất thần nhìn Nghê Thường cũng đang trầm tư suy nghĩ, đột nhiên kích động, trong lòng mừng thầm.
"Tớ hỏi cậu ——"
Cánh tay đột nhiên bị nắm, Nghê Thường giật mình.
Cô quay đầu, thấy hai mắt Giang Ngư đều tỏa sáng: "Hiện tại ở trên mạng, mọi người thích nhìn cái gì?"
Nghê Thường sửng sốt, do dự trả lời: ". . . . . . Đẹp?"
"Đúng! là cái gì đó đẹp!" Giang Ngư gật đầu thật mạnh, "Chữ đẹp, cảnh đẹp,còn có chính là ——"
Cô dừng, bình tĩnh nhìn Nghê Thường: "Người đẹp."
"Sườn xám đẹp. Mỹ nhân sườn xám, mọi người càng thích xem!"
Nghê Thường giật mình, trong lòng đã ẩn ẩn hiểu được ý Giang Ngư: "Cậu là nói. . . . . ."
Giang Ngư dùng sức gật đầu, vẻ mặt hưng phấn: "Chúng ta chụp ảnh! Chụp ảnh cậu mặc sườn xám!"
Nghê Thường theo bản năng kháng cự. Cô vốn không muốn đăng ảnh mình lên mạng.
Bị ngàn vạn con mắt nhìn chằm chằm sau màn hình. . . . . . Ngẫm lại da đầu liền run lên.
Nhưng Giang Ngư có một vạn lý do thuyết phục cô:
"Vừa rồi cậu nói phải đem hết toàn lực mở rộng nhận thức, kết quả có chút hy sinh vậy cũng không chịu?"
"Mở rộng sườn xám truyền thống, chính là muốn làm cho sườn xám xuất hiện trong cuộc sống hằng ngày —— cậu từ nhỏ đến lớn mỗi ngày đều mặc sườn xám, còn có ai có sức thuyết phục hơn cậu đây!"
"Cậu không phải là loại mặc sườn xám ưỡn ngực khoe thân trên mạng! Vậy làm đi! Làm cho bọn họ nhìn thấy sườn xám đoan trang tao nhã thế nào!"
Nghê Thường: ". . . . . ."
Giang Ngư còn đưa ra một ví dụ vô cùng chuẩn xác:
"Viêm Trì! Biết Viêm Trì vì cái gì mà nhân khí cao không? Tớ nói cho cậu biết, khuôn mặt anh ta đẹp như vậy, đừng nói lái moto, cho dù đi xe ba bánh cũng sẽ nổi tiếng!"
"Thời đại lưu lượng, giá trị nhan sắc chính là lưu lượng. Cậu nếu không chụp ảnh quay video thì uổng quá!"
Nghê Thường: ". . . . . ."
Khá thật
Nghê Thường cảm giác chính mình nếu không chụp, liền tội ác tày trời .
Cũng may hết thảy đều có sẵn —— ngôi nhà cổ và sân cũ ở nhà, tất cả các loại đồ