Edit: riri_1127
Chương 28: Em nhớ anh không?
Nghê Thường bận rộn cả buổi chiều, có nghĩ thế nào cũng không nghĩ đến làn sóng lưu lượng lại đổ ập vào mình như thế.
Phía dưới video sườn xám cô đăng, số người bình luận lại càng không đếm xuể, lúc mở ra xem mỗi một cái đều khiến Nghê Thường mặt đỏ tim đập:
【! ! ! Cừ thật cư nhiên là bạn gái Trì thần! Đây mới là phá dỡ thành trì nha, không nghĩ ra được hai người này làm thế nào mà biết nhau. . . . . . 】
【 ô ô hâm mộ tỷ tỷ có được bạn trai soái như vậy [ khóc ]】
【 a a a tiểu thư ơi Trì thần có mang ngươi đi áp loan không! ! 】
【 các ngươi vì cái gì đều hâm mộ tiểu thư này hả? Chỉ có ta hâm mộ Trì thần sao! Mỹ nhân sườn xám mềm mại ta cũng muốn ôm ô ô! ! 】
【 ta nhất thời cũng không biết nên hâm mộ ai. . . . . . Ta hâm mộ xe moto đi vậy! 】
【 chúc phúc! 】
【 chúc phúc nha ~】
【 chúc hạnh phúc! 】
【 chúc dục 'hảo hán' [doge]】
【 xem qua trận đấu của Trì thần, mọi người mau xem, xe suýt bay anh ấy còn có thể đem xe cứu trở về, cái sức lực này rất dọa người nha, có điểm lo lắng mỹ nữ ăn không tiêu [doge]】
*tôi cũng muốn được edit cảnh H hahaha
【 a a a, ta đã muốn tưởng tượng ra cảnh xe moto play! 】
【 còn có sườn xám play [doge]】
. . . . . .
Nghê Thường: ". . . . . ."
Vì cái gì phần bình luận của cô lại biến thành như vậy ? ?
Nghê Thường giống như hiểu được ý nghĩa của "hormone hình người".
Đúng là anh ấy ở đâu thì nơi đó sẽ . . . . . .
Ngập nước: )
Cô lại sang Weibo của Viêm Trì xem qua.
Anh đăng ảnh cô phía dưới bình luận cũng rất nhiều, cũng không khác khu bình luận của cô là mấy. Có một cái được like nhiều nhất là như thế này:
【 trì thần nội tâm OS: mọi người mau đến xem vợ tôi có bao nhiêu xinh đẹp! ! ( chống nạnh. jpg) 】
【 chủ yếu là vợ phát hỏa, có người lâm vào nguy cơ →_→ chạy nhanh đi công khai cái chủ quyền 】
【@yanchi: đừng nói lung tung. Còn đang truy. 】
【 @yanchi reply: oa cư nhiên rep ta ! ! 】
【 @yanchi reply: ? ? Không thể nào còn chưa truy thành công sao? ? 】
【@yanchi: . 】
【 cừ thật, trì thần @yanchi ngươi nắm chắc nha, lấy ra cái khí thế thi đấu từ 12 đuổi đến 1 đi! ! 】
Nghê Thường: ". . . . . ."
Anh ấy lại còn reply. . . . . .
Nghê Thường ở hai khu bình luận nhảy qua nhảy lại, trái tim cũng giống như bị chia ra, bang bang đập liên hồi.
Tất cả sự ngạc nhiên, phẫn uất, ngại ngùng và những cảm xúc phức tạp không rõ, cuối cùng đã biến thành một hành động cụ thể.
——
Nghê Thường rời khỏi Weibo, mở Wechat
Nghĩ muốn khiển trách anh bất thình lình làm ra chuyện này.
Nghĩ muốn trách cứ một chút tính tình không thu liễm đường hoàng.
. . . . . . Nghĩ muốn nói với anh.
Nghê Thường đầu ngón tay chà xát di động, chậm rãi nhấn vào ảnh đại diện.
Mới vừa do dự gõ vài chữ, hình đại diện bộ đồ đua màu đỏ và trắng đột nhiên xuất hiện trên màn hình.
Trái tim cô lỡ nhịp, nhìn chằm chằm vào màn hình đợi giọng nói bình tĩnh lại mới nhấn nút kết nối.
". . . . . . alo?"
"Ngủ?" giọng anh thật giống như ngủ chưa tỉnh, có chút khàn khàn.
"Không. . . . . ." Nghê Thường ôm gối lui đến trên giường, mím môi, "Có việc sao?"
Viêm Trì im lặng một lát, làm như bất đắc dĩ.
"Không có việc gì."
Anh tựa tiếu phi tiếu: " Anh đợi mưa bụi cả đêm cũng không có động tĩnh gì, đến xem một chút."
Nghê Thường trong lòng nhảy dựng.
Bầu trời xanh đợi mưa bụi cả đêm.
Anh còn chờ cô đáp lại. . . . . .
Cô cũng im lặng hai giây, nhẹ giọng: "Anh sao lại đăng như vậy?"
Ý định ban đầu là trách móc, nhưng lời nói thật ra lại có chút hờn dỗi: "Không phải nói im lặng sao. . . . . ."
"Vậy em làm sao lại vô thanh vô tức liền đăng cái video?" Viêm Trì hỏi lại, tỏ vẻ có lý chẳng sợ, "Lão tử xem xong còn thấy rét lạnh trong lòng?"
Nghê Thường nghe mấy lời anh nói mặt cũng nóng lên.
"Em đăng với anh đăng khác nhau." Cô muốn nói lại thôi, còn có chút nói năng lộn xộn, "Anh. . . . . . Trên mạng người nhiều như vậy đều có thể nhìn thấy. . . . . ."
Viêm Trì hiểu rõ: "Em còn không biết thẹn sao?"
"Hiện tại tất cả mọi người biết anh theo đuổi em, còn trêu chọc nói lúc anh thi đấu không có đối thủ nào mà anh theo đuổi không được nhưng đến bây giờ theo đuổi em còn chưa thành công —— hai ta rốt cuộc ai dọa người hơn?"
Nghê Thường cong cong khóe miệng "Vậy anh cũng có thể không cần theo đuổi nữa!"
"Ý em là gì ?" Anh chậm rì rì hỏi, "Nói vậy là anh đã theo đuổi thành công rồi ư?"
Nghê Thường: ". . . . . ."
Thật sự là thiên tài logic.
Điện thoại bên kia vang lên một tiếng vang lớn, nghe giống như tiếng anh đang khóa cửa gara.
Viêm Trì vòng vo đề tài: "Em mở tài khoản kia nghĩ muốn mở rộng sườn xám?"
Nghê Thường "ừm", đột nhiên nghĩ đến cái gì, mắt sáng rực lên.
"Anh nói xem, nhà của em về sau liền làm một cái. . . . . . Triển lãm sườn xám được không?"
Viêm Trì suy nghĩ một lát, nói: "Triển lãm sườn xám thì có thể. Nhưng cụ thể là cái gì vậy, em nghĩ xong chưa?"
"Nếu là quần áo thì không dựng nên được một nhà trưng bày đâu."
Nghê Thường mày liễu nhíu lại, rũ mi: "Này em còn chưa nghĩ ra. . . . . ."
"Chậm rãi nghĩ." Anh nhẹ nhàng nói.
Nghê Thường có cảm giác anh sắp cúp điện thoại, lập tức lại hỏi: " Hai ngày này anh có thời gian rảnh không?"
Viêm Trì chậm rãi nói: "Xem thử ai hẹn."
Nghê Thường mím môi, nhỏ giọng: "Ừm, bà nội muốn mời anh đến nhà ăn một bữa cơm."
"Như thế nào?" Viêm Trì nghiền ngẫm hỏi lại, "Đây là cũng đưa anh đi gặp cha mẹ ?"
"Cái gì chứ, là chuyện nhà cổ, bà nội vẫn luôn muốn cảm ơn anh. . . . ."
"Chuyện này không đơn giản vậy đâu." Anh lưu manh cười cười "Đem cháu gái hứa hôn thì mới là cảm ơn."
"Aiidaa. . . . . ." Nghê Thường nâng tay quơ quơ ở không khí, giống như đang đánh đánh cánh tay rắn chắc của anh.
"Anh đừng nháo!"
Viêm Trì nở nụ cười: "Khi nào?"
"Xem thời gian của anh thế nào" Nghê Thường đáp.
"Vậy anh muốn đi" Viêm Trì thấp giọng ám muội hỏi cô.
"Em cho anh đẩy nhanh tiến độ một chút được không?"
Nghê Thường mi mắt run run, đầu ngón tay chà xát lên ga giường.
"Chờ