Đi ngang qua tiệm thuốc gần tiểu khu, Nghiêm Húc Minh lái xe chậm lại.
"Nhà em có bao không?"
"Hả?"
"Áo mưa," Nghiêm Húc Minh nói rõ, "Có không?"
Ngô Dục suốt dọc đường đều nghĩ có khi nào cậu sắp bị "làm" không, lòng rất thấp thỏm, nhưng lại không nghĩ sẽ nhanh như vậy, mặt đỏ lên, "Không..."
Nghiêm Húc Minh cũng đoán thế, theo lời cậu từng nói, cậu vẫn còn là xử nam, trong nhà làm sao có bao được, tự xử lại không cần dùng đến. Anh dừng xe đi mua, Ngô Dục thẹn thùng không chịu đi cùng anh, ngồi chờ ở trong xe.
Lát sau, Nghiêm Húc Minh cầm túi trở về. Ngô Dục vừa nhìn đã muốn xỉu, không hổ là đàn ông từng kết hôn, rất biết sinh hoạt, mua một hộp cực lớn, còn có một lọ bôi trơn.
"Chuẩn bị đầy đủ như vậy sao?"
Nghiêm Húc Minh nói, "Phải đầy đủ mới được, em lần đầu tiên, tôi cũng lần đầu tiên, vạn nhất không vào được thì sao?"
"Ôi..." Ngô Dục lại càng xấu hổ hơn, chôn đầu xuống.
Nghiêm Húc Minh biết cậu da mặt mỏng, định đùa, đưa tay nắn nắn khuôn mặt cậu.
Mấy tháng không tới, căn hộ của người trẻ tuổi rốt cuộc cũng giống một cái nhà hơn, có ghế sô pha, TV, giày vứt lung tung ở xung quanh tủ nơi cửa ra vào, đồ đạc linh tinh đâu đâu cũng có.
Ngày mai phải dọn dẹp lại cho cậu, Nghiêm Húc Minh nghĩ, có điều chuyện khẩn yếu nhất bây giờ là nửa người dưới của anh.
Bọn họ tắm xong, trần trụi đối diện ôm hôn nhau trên sô pha. Nghiêm Húc Minh cảm thấy trái tim Ngô Dục đang đập rất nhanh, chính anh cũng vậy. Anh đã lâu không có đao thật súng thật ra trận, tay chân không biết đặt ở đâu. Người trẻ tuổi căng thẳng đến đờ người, mềm mại dựa vào lồng ngực anh, mặc anh dẫn dắt.
Đàn ông và đàn ông hẳn là đi cửa sau nhỉ? Nghiêm Húc Minh mơ hồ có khái niệm, nhưng cụ thể làm thế nào anh không thể nào tưởng tượng được, cho dù có làm cùng phụ nữ anh cũng chưa từng đi cửa sau.
Ngô Dục nhận ra anh chần chừ, "Thầy Nghiêm, ngài có muốn... Xem gì đó một chút không?"
"Được." Nghiêm Húc Minh kỳ thực không hiểu rốt cuộc là xem cái gì.
Ngô Dục chạy đi lấy laptop, đặt trên bàn trà, nhìn anh cười cười, tìm một thư mục giấu rất kĩ, bên trong có mấy video, cậu tùy tiện mở một cái.
Là AV, hai người đàn ông diễn, cũng là loại căn hộ như của Ngô Dục, lúc đầu là hai người trần trụi nằm trên sô pha âu yếm nhau.
"Còn có loại phim này à?" Nghiêm Húc Minh xem như mở rộng tầm mắt, anh cho rằng chỉ có phim giữa nam và nữ.
"Có chứ..."
Đây là hàng lậu Ngô Dục sưu tầm, vừa nãy nhất thời kích động mới lấy ra chia sẻ, bây giờ nghĩ lại lại cảm thấy hối hận. Nghiêm Húc Minh biết cậu xem phim loại này, sẽ nghĩ cậu là người như thế nào? Có phải giả vờ trong sáng thì tốt hơn không?
Nghiêm Húc Minh tập trung tinh thần, xem rất chăm chú, không để ý đến những tính toán trong lòng cậu.
Diễn viên người Âu Mỹ, cả người đều là cơ bắp, không phù hợp thẩm mỹ của anh. Nghiêm Húc Minh bảo Ngô Dục tua đến đoạn chính, bỏ qua màn dạo đầu.
Đến đoạn giữa, người đàn ông như chó nằm nhoài trên sô pha, nâng mông lên cao, bạn diễn của y đứng phía sau mở rộng ra, phun một chút nước bọt, xoa xoa, sau đó nhắm ngay nơi đó, động thân đẩy vào.
Hình ảnh quay đặc tả, thứ to lớn mở rộng nhục động, chậm rãi đẩy vào trong, nương theo tiếng thở dốc cùng rên rỉ, một cái dương cụ lớn như vậy, vẫn đút vào tận gốc.
Có lẽ Nghiêm Húc Minh vẫn thiên về thẳng, nhìn thấy ống kính quay đặc tả thì không chịu nổi, không học như trong phim được. Nhưng anh không muốn tiến vào từ phía sau, anh muốn nhìn người trẻ tuổi, nhìn cậu vì mình mà thần hồn điên đảo.
Vừa nãy lúc tắm, Ngô Dục đã lặng lẽ tự mở rộng, nhưng dù sao cũng là lần