Lưu Sở Ninh nhướng mày.
Hình như tên này ra tay hơi quá rồi, dù gì cũng là con gái của Liễu Thanh Y, nếu cô có mệnh hệ gì thì hắn cũng tiêu đời.
" Bùm! "
Đám hỗn độn này chưa hạ thổ thì một tiếng nổ ầm trời nữa lại vang lên.
Lưu Sở Ninh nhanh chóng đưa tay lên che lấy mặt, cả vùng luyện sư đều bị ảnh hưởng.
Lần này là ai đánh vậy, thuật pháp mạnh như vậy, không lẽ lại là Thiên Thiên?
Không thể nào!
.....
Tên kia đứng trên sân đấu bị đả thương, hắn cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, y loạng choạng đứng dậy.
Xung quanh hắn đã bị bao vây bởi một làn khí màu đen không rõ.
Đột nhiên hắn cảm thấy sau lưng ớn lạnh, một bàn tay của ai đó đã bất ngờ túm lấy cổ áo hắn từ phía sau.
"A! Ngươi...!ngươi là ai? " Sát khí lớn quá, còn cao hơn ta...!sức mạnh này không thể phản kháng lại được.
Người đằng sau hắn chậm rãi lên tiếng đe dọa:
" Nếu ngươi biết thì mạng của ngươi sẽ không còn đâu.
Còn muốn biết chứ! "
"...!"
" Nghe cho rõ đây, chỉ cần ngươi động đến một sợi tóc của cô nhóc phía trước, ta đảm bảo nửa đời sau của ngươi...!"
Hắn ngưng lại một chút siết mạnh vào cổ hắn, giọng nói lại âm hiểm hơn lúc nãy:
"...!sẽ tàn phế! "
Tên kia nghe xong thì mặt tái mét giữ lấy tay hắn còn ở trên cổ:
" Ngươi...!ngươi rốt cuộc là ai?"
" Ngươi chỉ có thể chọn phải tuân theo hoặc bắt buộc phải tuân theo.
Sao? Chọn đi, ta không muốn lãng phí thời gian đâu!"
Tên kia run rẩy trả lời:
" Được, được ta sẽ không động đến cô ấy đâu, làm ơn, xin vị đại nhân hãy rộng lòng tha cho cái mạng này của ta....!Ta sẽ không làm cô ấy bị thương đâu." Hắn nói thế này có khác gì nhau đâu, bảo toàn tính mạng trước đã.
Hắn lúc này mới nới tay ra:
" Trận chiến này xử lý thế nào tùy ngươi nhưng mà...!nếu Thiên Thiên thua thì ngươi sẽ phải hối hận hơn đấy.
"
" Trận đấu này để chọn ra người tham gia hội Linh chiến, dù ta có giả vờ thua thì cô ta cũng không thắng nổi những người khác đâu."
" Hừ, cái thực lực tạp nham của ngươi mà cũng xứng với nhóc con nhà ta."
"..."
" Tốt nhất ngươi biết phải làm gì, đừng mong hé ra nửa lời bằng không...!ngươi biết rồi đấy!"
Nói rồi hắn thả tên kia ra.
Trong tích tắc cả người lẫn hỗn khí đều biến mất sạch.
Lưu Sở Ninh cũng ngạc nhiên, Thiên Thiên vẫn đứng yên trên vị trí đó không thay đổi còn tên kia thì người nhem nhuốc, lại còn bị thương nặng.
Lưu Sở Ninh chưa kịp lên tiếng thì tên kia đã dập đầu xuống sân:
" Đồng môn quả nhiên lợi hại, sức mạnh xứng ngang với Thần đế Tiên cảnh, linh pháp vượt trội, cơ thể nhạy bén, quả thật là kì tài hiếm gặp...!"
" Ta...!à ừ!" Kì tài hiếm gặp, vậy là ta đã thắng rồi á?
Thiên Thiên nghe vậy cũng ngơ ra tại chỗ.
Lúc nãy khi bị tấn công, cô chỉ thuận hướng đưa tay lên chắn một phen.
Không ngờ bản thân đã chẳng hề hấn gì mà tên kia lại còn thảm bại như vậy còn tâng bốc cô lên tận trời thế kia.
Lưu Sở Ninh ở dưới sân đấu cũng bất ngờ tới không nói nên lời nữa.
______
" Vậy là muội cứ thế được Lưu Sở Ninh cho qua."
Hàm Ly nghe Thiên Thiên kể lại trận đấu lúc nãy thì ngạc nhiên.
" Đúng vậy, có lẽ ta còn có sức mạnh tiềm ẩn nào chăng." Cảm giác chiến thắng này có chút vinh quang nha, mặc dù ta chẳng làm gì cả.
Thiên Thiên phấn khích nói.
Hàm Ly lại có chút nghi hoặc:
" Mà sao Lưu Sở Ninh lại không cho muội tham gia?"
" Hắn sợ ta sẽ làm ảnh hưởng tới tổng thành tích của những người khác ấy mà.
Tên hám vinh nhà hắn đúng là đáng ghét!"
" Vậy