Chương 1523:
Viên Huy Hoàng còn bưng một chén trà tới: “Đây là cô em họ thân thiết nhất của tôi, tên là Viên Than Y, cũng là đệ nhất phu nhân của võ minh Long Đô.
“Diệp Phi, cậu có tài năng như vậy, để tôi giới thiệu cậu tới võ minh phát triển, chẳng cần đến một năm, không làm trưởng chỉ nhánh thì cũng là bô lão Không đợi Viên Huy Hoàng nói hết câu, Viên Thanh Y đã bước lên, kính cẩn cất tiếng nói với Diệp Phí: “Viên Thanh Y xin chào đệ nhất sứ giả!”
“Phụt..” Viên Huy Hoàng phun một ngụm trà vào mặt thư ký Cổ…
Sau khi biết được Diệp Phi là đệ nhất sứ giả võ minh, Viên Huy Hoàng vốn có ý định giữ Diệp Phi lại dùng bữa trưa đã ngay lập tức kiếm cớ đi họp để chạy biến.
Nếu như không biến mất ngay khỏi tầm mắt của Diệp Phi, anh ta cảm giác mình phải tìm một lỗ nẻ để chui xuống.
Lần này không chỉ là đui mù nữa mà là đầu óc mụ mị cả rồi.
Nhưng anh ta vẫn dặn dò Viên Thanh Y tiếp đãi Diệp Phi thật chu đáo, đồng thời kêu thư ký Cố chuyển giao tập đoàn Tây Sơn cho Diệp Phi “Tuần sứ Diệp, xin thứ lỗi vì đã gây rắc rối cho anh”
‘Sau khi ra khỏi tòa nhà Hoàng Kim, Viên Thanh Y nhìn Diệp Phi đầy áy náy.
“Ông anh họ của tôi tính tình kiêu căng ngạo mạn, nếu chẳng may có điều gì xúc phạm, mong anh bỏ quá cho”
Cô ta cảm thấy hối hận vì mình đã đến trễ, không kịp thời ngăn hai người lao vào cuộc đấu. Tuy không biết kết quả thắng bại, nhưng đánh nhau không bao giờ là tốt.
Diệp Phi nhìn dòng tin nhắn gửi đến điện thoại, tập đoàn Tây Sơn đã được sửa lại thành tên anh, Viên Huy Hoàng còn tặng thêm cho anh 350 tỷ tiền hậu tạ.
Cảm ơn anh đã ra tay cứu mạng ông ta lúc chới với bên cửa sổ.
Diệp Phi không mấy ngại ngần, anh nhận hai món quà này một cách thoải mái rồi nhìn Viên Than Y và cười bảo.
“Quả thực anh Hoàng có hơi kiêu căng nhưng anh ấy cũng có ưu điểm, đó là nói lời thì giữ lấy lời.
“Vả lại, sự
Anh không nói ra kết quả thẳng thua của hai người, cũng không nhắc đến chuyện Viên Huy Hoàng phải gọi anh là đại ca, giữ lại chút thể diện cho anh ta một cách có chừng mực.
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà! “Giải quyết được mâu thuẫn rồi là tốt”
‘Viên Thanh Y nở nụ cười tươi tắn quyến rũ: “Anh tôi là kiểu người ương ngạnh, tôi lo nhất là anh ấy quyết cản trở anh đến cùng”
Anh ta quả đúng là ngang bướng, nhưng đánh xong một trận cảm thấy khâm phục rồi là thôi Một câu nói lướt qua trong đầu Diệp Phi, anh đổi chủ đề câu chuyện: “Cô và Anh Hoàng thân thiết nhỉ”
“Cha tôi là một nhánh của nhà họ Viên, mẹ tôi là vợ lẽ, cả hai người đều mất sớm, còn tôi lại là thân con gái, số tôi đã định sẵn là người ngoài lề của nhà họ Viên”
‘Viên Thanh Y không giấu diếm gì Diệp Phi, mỉm cười nhẹ nhàng nói ra mối qua hệ của mình với Viên Huy Hoàng.
“Con cháu nhà họ Viên hầu hết đều coi thường tôi, trước kia còn thường xuyên bắt nạt tôi, chỉ có Viên Huy Hoàng luôn nhất mực bảo vệ tôi “Nếu không có anh ấy che mưa chắn gió, thì chắc tôi không sống nổi đến năm mười tám tuổi, chứ chưa nói gì đến chuyện hoàn thành việc học rồi lấy chồng.
“Nên tôi khá thân thiết với anh ấy.
“Hễ tôi có việc gì, chỉ cần giúp được là anh ấy sẽ giúp. Tôi biết võ cũng nhờ ấy chỉ bảo từng bước.
“Còn tôi thì thu dọn tàn tích cho anh ấy, giúp anh ấy giữ gìn các mối quan hệ.
“Anh cũng biết đấy, anh ấy kiêu căng như thế, vênh váo như thế, chẳng may sơ sẩy là đắc tội với người ta ngay.
“Tôi mà không trông chừng cho thì ở đất Long Đô này anh ấy đã đầy rây kẻ thù từ lâu rồi”