Bác sĩ trung niên đẩy bả vai của Diệp Phi:”Mày một tên tiểu tử vô danh tiểu tốt lấy cái gì ra để gọi ông chủ của Huyền Hồ Cư chúng ta ra!
Diệp Phi gạt phắt cánh tay lạnh giá của đối phương cười:”Anh một tên xuất tinh sớm cũng không biết xấu hổ mà nói câu này sao?”
“Tên xuất tinh sớm cái gì?”
Tên bác sĩ trung niên vẻ mặt đột nhiên biến sắc, nói năng không đầu không đuôi:”Cậu không được ăn nói bậy bạ, ngậm máu phun người, bằng không tôi có thể kiện cậu tội phỉ báng.
.
Tuy rằng miệng nói thì cứng, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được, tên bác sĩ trung niên này trong lòng đang vô cùng hoảng sợ, rõ ràng đã bị Diệp Phi chọc đúng vào nỗi đau thầm kín.
“Có phải xuất tinh sớm không, trong lòng anh hiểu rõ nhất.
”
“Tôi cùng biết được, anh còn ăn không ít các loại thuốc bổ sinh lý, kết quả là không chỉ không có hiệu quả, mà còn khiến anh nóng nảy quá độ.
”
“Anh gần đây ăn uống không ngon miệng, trong bụng đầy hơi khó chịu buồn nôn, ghét dầu mỡ, mệt mỏi không có sức lực, lười biếng uể oải, có biết tại sao không?”
Anh đã bị viêm gan B”“
Diệp Phi không hề có chút khách khí nào đả kích anh ta, khiến cho tên bác sĩ trung niên chết lặng người, cũng khiến bệnh nhân trong tay anh ta bị doạ cho một trận, viên gam B có khả năng truyền nhiễm được.
Tên bác sĩ trung niên cả đầu đầy mồ hôi:”Mày.
” Diệp Phi ngắn lời tên bác sĩ trung niên:”Anh còn nói nữa, tôi sẽ truyền ra ngoài, bị bệnh nhân biết được anh bị viêm gan, sau này sẽ không có ai dám tìm đến anh để khám bệnh nữa”
“Khốn nạn, uy hiếp sư huynh tôi như vậy, anh thật là quá vô liêm sỉ”
Bác sĩ trẻ tuổi phẫn nộ không thể không phản bác:”Anh còn có chút y đức nào không?”
“Y đức?”
Diệp Phi nhìn về phía tên bác sĩ trẻ tuổi cười lạnh một tiếng:”Cậu còn không biết xấu hổ nói đến y đức với tôi?”
“Bệnh nhân đang ho trước mặt cậu chẳng qua chỉ là ở trong môi trường ẩm ướt lâu ngày sinh hoả, trong miệng có đờm, chỉ cần hạnh nhân, cây bối mẫu, phục linh, cây cát cánh cho thêm với gừng giã nát nấu lên là có thể trị khỏi”
“Kết quả cậu lại kê đơn bách hợp, cỏ linh chỉ và hoa kỳ thêm một vài thứ nữa, phương thuốc bổ có cũng như không”
“Một căn nhà Diệp Phi không hề khách khí đập thẳng vào m: bệnh có ba mươi đồng có thể giải quyết, cậu lại ki người ta tốn hết ba nghìn, cậu còn nói y đức với tôi?”
Người phụ nữ cầm đơn thuốc ho khó mà tin được:”Bác sĩ Liễu, anh ta nói có