Lúc này, trong mắt chủ nhánh ba chỉ còn sự điên cuồng. Lão ta đã chuẩn bị rất lâu vì vị trí chủ gia tộc.
Đến khi vị trí chủ gia tộc sắp về tới tay, giữa đường lại nhảy ra một Dương Thanh giúp nhánh chính giành quán quân của cuộc đấu võ.
“Quả nhiên ông vẫn còn chiêu sau”.
Khương Hùng không mấy ngạc nhiên, chỉ là sát khí trong mắt càng thêm nồng đậm.
Còn những người nhà họ Khương khác đều chết sững.
“Xem ra, ông đã biết tôi còn chiêu sau từ trước”.
Thấy dáng vẻ bình tĩnh của Khương Hùng, ông chủ nhánh ba cắn răng nói.
“Hừ!”
Khương Hùng chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói: “Biết thì sao? Không biết thì thế nào?”
“Hôm nay dù là thần tiên trêи trời tới, ông cũng chỉ còn con đường chết!”
Khương Hùng không thèm che giấu sát khí trong mắt nữa, quét mắt nhìn xung quanh: “Tôi biết trong số các người có rất nhiều người muốn đuổi tôi khỏi vị trí chủ gia tộc”.
“Thậm chí đến tận bây giờ, vẫn có người muốn chờ xem kịch hay, đợi thời cơ chọn phe”.
“Nhưng ngay lúc này, các người phải đưa ra sự lựa chọn, đứng về phía tôi hay phía ông chủ nhánh ba?”
Ông chủ các nhánh khác vốn đang định đứng ngoài quan sát lập tức hốt hoảng.
Hiện giờ, trêи người Khương Hùng toát ra khí thế uy nghiêm cao thượng, không hề giống với một người bị thương nặng.
Nhưng ông chủ nhánh ba lại khiến bọn họ có cảm giác sâu không lường được. Trước đó đã phái ra mười cao thủ Vương Cảnh tham gia đấu võ, thậm chí trong số đó còn có hai cao thủ Vương Cảnh trung kỳ.
Bây giờ lại xuất hiện thêm mười mấy cao thủ Vương Cảnh.
Trước ngày hôm nay, tính cả Khương Hùng và năm ông chủ các nhánh cũng chỉ mới có mười mấy cao thủ Vương Cảnh.
Nhưng sau khi đấu võ, số lượng cao thủ Vương Cảnh của nhà họ Khương đã tăng lên gấp bội.
Bên cạnh ông chủ nhánh ba đã có hơn hai chục cao thủ Vương Cảnh, chiếm một nửa số lượng của cả gia tộc.
Toàn bộ nhà họ Khương đều bị khí thế của cao thủ Vương cạnh đè ép. Mấy vệ sĩ chỉ có thực lực Nhân Cảnh đều đang run lẩy bẩy.
“Không sai, bây giờ các người phải chọn phe luôn!”
Ông chủ nhánh ba cũng lên tiếng: “Hôm nay mục đích của tôi chỉ có một, chính là vị trí chủ gia tộc”.
“Hôm nay ai cũng không thể cản bước chân của tôi, thần cản giết thần, phật cản giết phật!”
Mấy ông chủ các nhánh khác đều chần chừ do dự.
Dù là Khương Hùng hay ông chủ nhánh ba đều không phải loại người lương thiện.
“Tốt nhất các người nghĩ cho kỹ rồi hẵng quyết định!”
Đúng lúc này, một giọng nói xa lạ đột nhiên vang lên.
Mọi người đồng loạt nhìn sang chàng trai trẻ tuổi đứng cạnh Khương Hùng.
Dương Thanh đứng ở đó, vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên. Đến cả cao thủ Vương Cảnh trung kỳ bên phe ông chủ nhánh ba cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ.
Đến tận lúc này, người nhà họ Khương mới nhớ tới người trẻ tuổi này vừa mới một mình đánh bại cả bốn cao thủ Vương Cảnh chỉ trong nháy mắt.
“Các người không cần sợ cậu ta. Nếu không phải người của tôi chủ quan khinh địch, sao có thể bị cậu ta dễ dàng đánh bại trêи sàn đấu được?”
Ông chủ nhánh ba nhìn về phía Dương Thanh, cắn răng nói, trong mắt bắn ra sát khí mãnh liệt.
Dương Thanh không nói tiếp nữa. Không phải anh không muốn nói, mà là câu nói vừa rồi đã đủ rồi.
Đám người cầm quyền nhà họ Khương đều không phải đồ ngu, anh tin bọn họ có thể lựa chọn chính xác.
Mấy ông chủ các nhánh khác không hẹn mà cùng nhìn sang Dương Thanh.
Nhất là ông chủ nhánh hai, ánh mắt tràn đầy phức tạp. Lão ta vốn đã thương lượng với ông chủ nhánh ba là nhánh ba trợ giúp nhánh hai giành lại vị trí người thừa kế gia tộc.
Nào ngờ, nhánh hai lại trở thành phông nền.
“Thực lực của người này sâu không lường được!”
Một cao thủ trung niên bên cạnh ông chủ nhánh hai trầm giọng nói.
Vừa rồi trêи sàn đấu, ông ta chính là cao thủ còn trụ lại cuối cùng của nhánh hai, bị loại cùng lúc với ba cao thủ của nhánh ba.
Bản thân ông ta có thực lực Vương Cảnh sơ kỳ, đã sắp đạt tới Vương Cảnh trung kỳ.
Có lẽ người của nhánh ba thực sự khinh địch, nhưng ông ta thì không, từ đầu đến cuối vẫn đánh hết sức, không hề xem thường Dương Thanh.
Vậy nên lúc Dương Thanh tấn ông, ông ta đã dùng hết sức để đối phó.
Nhưng ông ta chưa kịp phản ứng gì đã bị Dương Thanh đạp vào ngực rơi thẳng xuống dưới sàn đấu.
Ông chủ nhánh hai khẽ gật đầu, không còn do dự lập tức nói với Khương Hùng: “Chủ gia tộc, nhánh hai thề chết cũng phải bảo vệ quyền uy của chủ gia tộc!”
Không ai ngờ chủ nhánh hai lại là người đầu tiên tỏ thái độ.
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi.
“Tôi không cần bảo vệ uy quyền của nhà họ Khương, chỉ cần ông trung thành với gia tộc”.
Khương Hùng bình tĩnh nói: “Ông chủ nhánh ba là kẻ dưới lại khinh thường bề trêи, ý đồ dao động gốc rễ của nhà họ Khương, là tội đồ của gia tộc. Theo quy định của nhà họ Khương phải chịu tội chết!”
“Đợi tôi giết được ông, tôi chính