Trần Trung ngây người một lát, sau đó mừng rỡ như điên, vội vàng quỳ một chân xuống, kích động nói: "Xin cảm tạ sự tín nhiệm của Tần Vương! Trần Trung nhất định sẽ không để ngài thất vọng!"
Đương nhiên ông ta hiểu được, Tần Đức Chính đang muốn đề bạt mình, thậm chí những lợi ích mà ông cụ cho ông ta lúc này còn lớn hơn gấp mấy lần lời hứa trước đây.
Trước đây, Tần Đức Chính chỉ nói, sau này sẽ giao khu vực phía Nam của Vương thành Tần cho nhà họ Trần phụ trách, nhưng hiện nay, ông cụ lại quyết định giao cả bốn khu vực Đông Tây Nam Bắc cho ông ta phụ trách.
Không chỉ có thế, ông cụ còn yêu cầu bảy gia tộc khác, nói đúng hơn là sáu gia tộc khác trừ nhà họ Trần, mỗi gia tộc phải đưa ra hai cao thủ có thực lực trên Vương Cảnh trung kỳ cho nhà họ Trần.
Sáu gia tộc lớn, mười hai cao thủ cảnh giới trên Vương Cảnh trung kỳ.
Chưa bàn đến chuyện mười hai vị cao thủ trên Vương Cảnh trung kỳ này có thể tin được hay không, ít nhất việc này đã làm suy giảm mạnh thực lực của sáu gia tộc kia. T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất.
Huống chi, sau lưng Vương tộc họ Tần còn có một nhân vật khủng bố một giây giết chết cao thủ Thần Cảnh như Dương Thanh, mười hai vị cao thủ chỉ mới qua Vương Cảnh trung kỳ làm sao dám phản bội nhà họ Trần?
Hoặc nói đúng hơn là, không dám phản bội Vương tộc họ Tần. Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha
Nhưng nói gì thì nói, việc này cũng đã khiến địa vị của nhà họ Trần tăng vọt, ngày sau, sáu gia tộc kia đều phải nghe lệnh Trần Trung này mà làm việc.
Nhìn Trần Trung kích động như thế, Tần Đức Chính khẽ gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua chủ của sáu gia tộc lớn kia, hỏi: "Các ông có đồng ý với điều tôi vừa nói không?"
"Thưa Tần Vương, nhà họ Khương chúng tôi dẫu sao cũng là một trong các gia tộc mạnh nhất của Vương thành Tần, bảo chúng tôi giao lại khu vực phía Nam cho nhà họ Trần liệu có hơi bất hợp lí không ạ?"
Chủ nhà họ Khương bỗng lấy hết can đảm, thận trọng nói: "Nhà họ Trần dù sao cũng chỉ có một, không có khả năng đồng thời chuyển vào trong cả bốn khu vực".
"Hử?"
Tần Đức Chính cau mày, lạnh lùng nói: "Nhà họ Khương giao ra ba cao thủ thực lực trên Vương Cảnh trung kỳ cho nhà họ Trần!"
Chủ gia tộc họ Khương lập tức ngây mặt ra, ông ta chỉ đưa ra một kiến nghị nho nhỏ mà thôi, nhưng hậu quả lại là từ giao hai cao thủ trên Vương Cảnh trung kỳ cho nhà họ Trần, nay đã biến thành ba người.
"Còn gia tộc nào có ý kiến nữa không?"
Tần Đức Chính đưa mắt đảo qua những người này một lượt, lạnh lùng hỏi.
Có nhà họ Khương làm gương, còn ai dám ý kiến gì, cả đám đều vội vàng lắc đầu, tỏ lòng trung thành: "Thưa Tần Vương, chúng tôi đều tình nguyện làm theo lời ngài ạ".
"Tốt lắm, nếu không có ý kiến gì thì cút cả đi cho tôi, chuyện sau này, bên nhà họ Trần sẽ trao đổi với các ông".
Tần Đức Chính không khách khí nói, sau đó còn bổ sung: "Các ông nghe cho kĩ đây, tôi chỉ yêu cầu các ông nhường lại khu vực quản lí, giao ra hai cao thủ thực lực trên Vương Cảnh trung kỳ đã là hết sức khoan dung độ lượng với các ông rồi".
"Có ngày hôm nay chính là do các ông tự chọn, trước kia chỉ cần một người trong số các ông đứng ra đi theo tôi thì hiện tất cả những gì nhà họ Trần nhận được, có một nửa sẽ thuộc về các ông!"
"Làm sai thì phải trả giá! Đương nhiên, sau này nếu các ông có thể làm ra những cống hiến to lớn cho Vương thành Tần thì chuyện để các ông trở lại vị trí cũ không phải là không thể".
Những lời cuối cùng của Tần Đức Chính khiến cho cả sáu người đứng đầu các gia tộc kia run lên, sắc mặt lập tức vui mừng hẳn, rối rít thưa: "Xin Tần Vương yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ ra sức cống hiến cho Vương thành Tần!"
"Tốt lắm, tôi sẽ chờ ngày các vị lập công! Thôi, về cả đi!"
Mãi đến khi sáu người đứng đầu sáu gia tộc lớn đã rời khỏi đây, Tần Đức Chính mới quay sang nói với Trần Trung: "Tôi vừa nói vậy, cậu có cảm thấy lo sợ không?"
Trần Trung bối rối khó hiểu, vừa rồi khi Tần Đức Chính nói, chừng nào sáu gia tộc kia lập được công lớn cho Vương tộc họ Tần thì có thể cân nhắc để họ trở về vị trí cũ, lúc đó đúng là đã khiến ông ta bỗng nảy sinh cảm giác lo lắng.
Nhưng giờ đây, cảm giác này đều đã biến mất, ông ta kiên định nói: "Bây giờ thì không có!"
"Hử? Nói vậy tức là vừa rồi thì