*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thượng Quan Nhu châm chọc nói: “Liên minh của các người giải tán nhanh vậy à?”
“Cô câm miệng cho tôi!”
Long Khoa quát ầm lên.
Sau khi Đoàn Vô Nhai uống thuốc Mã Siêu đưa, vết thương cũng đã đỡ hơn.
Ông ta đằng đằng sát khí nhìn Long Khoa: “Hoàng tộc họ Long các ông dám dung túng cho người giết tôi, tưởng Hoàng tộc họ Đoàn là dễ ức hϊế͙p͙ à?”
“Ông cứ chờ Hoàng tộc họ Đoàn khai chiến với Hoàng tộc họ Long các ông đi!”
Sắc mặt Long Khoa lại càng trở nên khó coi. Đoàn Vô Nhai là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, cũng là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất. Nếu ông ta chết thì thôi, nhưng nếu còn sống, chắc chắn Hoàng tộc họ Đoàn sẽ vì ông ta đối đầu với Hoàng tộc họ Long.
Vừa rồi Long Khoa đã chứng kiến thực lực mạnh mẽ của Đoàn Vô Nhai, nói Đoàn Vô Nhai vô địch dưới Thần Cảnh đỉnh phong cũng không ngoa.
Cộng thêm Đoàn Hoàng có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, sức mạnh của Hoàng tộc họ Đoàn thực sự rất khủng bố.
Một khi khai chiến, Hoàng tộc họ Long không có cửa thắng.
Ngoại trừ Hoàng tộc họ Đoàn còn có Hiệp hội Võ thuật cũng đang rình rập, dù sao cao thủ của Hoàng tộc họ Long cũng đã giết một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ của bọn họ.
Giờ đây, dường như chỉ có thể kế thừa Đế Thôn mới thay đổi được tình hình của Hoàng tộc họ Long.
“Hội trưởng Hoa, vô cùng xin lỗi ông. Hoàng tộc họ Long chúng tôi cũng muốn đoạt được Đế Thôn”.
Long Khoa bỗng nhìn Hoa Anh Kiệt, nghiêm túc nói.
Nghe thấy thế, sắc mặt Hoa Anh Kiệt tối sầm lại: “Cậu có từng nghĩ nếu Hoàng tộc họ Long thất bại sẽ nhận hậu quả gì không?”
Long Khoa gật đầu: “Chính vì biết rõ nên tôi mới buộc phải tranh với Hiệp hội Võ thuật”.
“Hừ!”
Hoa Anh Kiệt lạnh mặt nói: “Đồ ngu xuẩn, bọn họ đang khích bác cậu, cố ý để Hoàng tộc họ Long và Hiệp hội Võ thuật đối đầu”.
“Tôi có thể cam đoan, chỉ cần Hoàng tộc họ Long đồng ý từ bỏ trận đấu này, giúp Hiệp hội Võ thuật kế thừa được Đế Thôn, tương lai chúng tôi nhất định sẽ hợp tác với các cậu”.
“Đương nhiên, tôi cũng biết cậu không có quyền quyết định chuyện này. Tôi cho cậu cơ hội hỏi ý Long Hoàng”.
Mặc dù Hoa Anh Kiệt tự tin cao thủ của Hiệp hội Võ thuật sẽ giành chiến thắng nhưng cao thủ của Hoàng tộc họ Long cũng là Thần Cảnh hậu kỳ, nhỡ thất bại thì sao?
Long Khoa gật đầu: “Được, tôi sẽ liên hệ với bố tôi!”
Dứt lời, Long Khoa lập tức gọi điện cho Long Hoàng báo cáo mọi chuyện, bao gồm cả việc cao thủ Hoàng tộc họ Long muốn giết Đoàn Vô Nhai, cuối cùng lại ngộ sát cao thủ của Hiệp hội võ thuật.
“Chết tiệt! Ai cho chúng mày gan chó dám giết cả người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn?”
Long Hoàng nghe xong nổi giận đùng đùng: “Giết được Đoàn Vô Nhai thì còn được, lũ vô dụng chúng mày lại giết hụt, còn giết nhầm cao thủ của Hiệp hội Võ thuật”.
“Chúng mày thích tự đâm đầu vào chỗ chết thế à?”
Long Khoa đã đoán trước được, Long Hoàng sẽ rất tức giận.
Chờ Long Hoàng mắng đủ, Long Khoa mới dè dặt hỏi: “Con biết sai rồi, bây giờ chúng ta có nên từ bỏ trận đấu không?”
Lần này, Long Hoàng không nổi giận, im lặng một lúc mới lên tiếng: “Đế Thôn chỉ có thể thuộc về Hoàng tộc họ Long!”
“Vâng!”
Long Khoa đã hiểu.
“Thế nào?”
Hoa Anh Kiệt thấy Long Khoa cúp máy, lạnh giọng