Giờ phút này, cho dù là hai cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ bên cạnh Lý Sơn cũng cảm giác được uy áp đáng sợ, lập tức biến sắc.
Lý Sơn là chủ nhà lại càng chấn động hơn, nhìn hai cao thủ bên cạnh Trương Quỳnh với vẻ khó tin: "Cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong, còn là hai người à?"
Ở Ninh Châu, nhà họ Lý và nhà họ Trương đều là hai gia tộc lớn hàng đầu có tiếng tăm, bọn họ biết rõ nội tình của đối phương.
Nếu nhà họ Trương thật sự có cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong sẽ không thể chờ tới bây giờ mới hiện thân, sợ rằng đã tiêu diệt nhà họ Lý từ lâu rồi.
Về phần tranh đấu giữa nhà họ Lý và nhà họ Trương lại càng không có.
Vậy nói cách khác, hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong bên cạnh Trương Quỳnh không thuộc về nhà họ Trương.
Chẳng lẽ có một gia tộc siêu cấp nào đó ngầm ủng hộ nhà họ Trương?
Lý Sơn đã bắt đầu suy nghĩ lung tung.
"Ông chủ Lý, bây giờ ông vẫn định ra mặt cho nhà họ Lục sao?"
Trương Quỳnh cười híp mắt nhìn Lý Sơn hỏi.
Lý Sơn lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng lắc đầu: "Ông chủ Trương, ông hiểu nhầm rồi.
Tôi dẫn người đến đây không phải để giúp nhà họ Lục.
Tôi nghe nói ông muốn đối phó với nhà họ Lục nên tới giúp đỡ thôi”.
"Ồ? Thật sao?"
Trương Quỳnh nheo mắt hỏi, sâu trong đôi mắt lóe lên sát khí.
"Thật! Chắc chắn là thật rồi!"
Lý Sơn vội vàng đáp và nói với vẻ thấp thỏm lo âu: "Chỉ là tôi không ngờ bên cạnh ông chủ Trương còn có cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong.
Nếu biết trước thì tôi đã không tới”.
"Ông chủ Trương, nếu ông có thể dễ dàng tiêu diệt