Trong lúc nhất thời, Dương Thanh rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Đương nhiên, so ra thì anh vẫn tin tưởng Miêu thành chủ hơn.
Cũng như lão Cửu đã nói, ông lão được Miêu thành chủ cử đến để giúp đỡ Dương Thanh, nếu vậy thì Dương Thanh nên tin tưởng lão Cửu rồi.
Hơn nữa hồi nãy, khi ở phủ Hoài Thành, vào phút cuối, người của Dược Vương Cốc đã đến báo tin, nói rằng có cao thủ thần bí xông vào Dược Vương Cốc, đồng thời tàn sát bừa bãi.
Thế nên lão Cửu cũng không lừa Dương Thanh, mà đã đến Dược Vương Cốc để tìm Lưu Ba thật.
Quan trọng nhất chính là Dương Thanh cũng mới quen thành chủ Hoài Thành chưa lâu, anh không thể nghĩ thành chủ Hoài Thành thực sự tốt với mình chỉ vì ông lão bảo vệ anh trước mặt Dược Vương được.
Nghĩ tới đây, Dương Thanh đã có quyết định.
“Anh Thanh, bây giờ anh định làm gì thế?”
Thấy Dương Thanh đã nghe máy xong rồi bước tới, Hoài Lam hỏi.
Dương Thanh nói: “Đến sân bay ở Hoài Thành đi!”
“Hả?”
Hoài Lam thoáng sững sờ: “Đến sân bay á? Chẳng phải anh muốn giết Lưu Ba à? Nếu rời khỏi Hoài Thành thì giết Lưu Ba kiểu gì nữa, Lưu Ba không chết thì phải xử lý cổ độc Vô Tâm trong người anh thế nào đây?”
Dương Thanh thản nhiên nói: “Nếu cô không muốn đi thì tôi cũng không ép!”
Anh nói rồi quay người định rời đi.
Cho dù