Chương 3042:
“Bố, chúng ta không thể kéo dài thêm nữa, hiện tại nên lập tức khai chiến với Mục phủ chứ ạ?
ch Thành chủ Hoài Thành chỉ hơi kinh ngạc một út rồi lại bình tĩnh như thường, lão ta thản nhiên nói: “Kiếm khách Ảnh Tử có thiên phú võ thuật xu ất chúng, có thể đột phá tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng không có gì là lạ”.
“Lần trước, nếu không phải bị Dược Vương tự phát nổ làm gián đoạn quá trình đột phá, ông ta đã sớm bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi”.
Hoài Kiệt vội vàng nói: “Bố, phủ Hoài Thành chúng ta ngày nay cũng chỉ có mình bố có được thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, nếu kiếm khách Ảnh Tử đột phá thành công, ông ta có linh kiếm trong tay, lại thêm Mục thành chủ nữa, vậy là Mục phủ đã có hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, như vậy, chúng ta sẽ không có hi vọng thăng được bọn họ’.
Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: ‘Mục phủ đã đắc tội với người của gia tộc Cổ Võ họ Khương rồi, con tưởng nhà họ Khương sẽ chống mắt nhìn kiếm khách Ảnh Tử đột phá thành công hay sao? Giờ vãn chưa phải thời điểm để chúng ta ra tay, gia tộc Cổ Võ họ Khương nhất định sẽ tấn công Mục phủ trước, đợi khi cuộc chiến giữa bọn họ kết thúc, đó mới là thời điểm chúng ta thâu tóm Mục phủ”.
Nghe thành chủ Hoài Thành nói xong, Hoài Kiệt lập tức hiểu ra, kinh ngạc thốt lên: “Bố, con hiểu rồi, bố đang định chơi chiêu ‘Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, trước hết cứ để nhà họ Khương đánh Mục phủ đã, đợi khi hai bên đều tổn thất nặng nề, chúng ta mới ra tay với Mục phủ?”
Thành chủ Hoài Thành gật đầu: “Đi đi!”
Hoài Kiệt vội vã rời đi.
Đợi ông ta đi khỏi, thành chủ Hoài Thành lại lộ vẻ khá căng thẳng, khẽ lẩm
Nay tuy lão ta cũng đã là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nhưng nếu một mình đối mặt với hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm khác, lão ta cũng không nắm chắc phần thắng.
Đối với lão ta mà nói, ở thời điểm hiện tại, điều quan trọng nhất là phải giấu tài, mặc dù thời gian qua, phủ Hoài Thành đã liên tục chỉnh chiến, thâu tóm được nhiều thế lực, nhưng chút thực lực này còn quá nhỏ bé.
Phủ Hoài Thành muốn có được vị trí vững vàng, chỉ dựa vào một mình lão ta thì không đủ, cần phải có thêm nhiều cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nữa.
Lúc này, bên ngoài Mục phủ vừa có một đám khách không mời mà đến.
Kẻ cầm đầu chính là Khương Nham.
Sau lưng Khương Nham có hai gã cao thủ mang hơi thở võ thuật cực kì kinh khủng.
Ngoài hai kẻ này, xung quanh còn có vài tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác.
Trải qua một trận chiến bại, lần này trở lại Mục phủ, đội hình cao thủ Khương Nham dẫn theo đã mạnh lên nhiều lần.
“Phá cánh cổng kia đi cho tôi!”
Khương Nham nhìn cánh cổng lớn đóng chặt trước mặt, ra lệnh.
“RõI”
Một gã cao thủ đứng bên cạnh ông ta vung thanh đao trong tay lên.
“Âm!”
Sau một tiếng động cực lớn, cánh cổng đã bị bổ làm đôi.
“Kẻ nào?”
Vài hộ vệ của Mục phủ thấy có người xông vào thì mặt lập tức biến sắc, vội vàng xông ra chặn đường.