Chương 3043:
“Giết!”
Ánh mắt Khương Nham lóe lên một tia sát khí, hạ lệnh giết chết đám hộ vệ.
Ông ta vừa hạ lệnh, không cần hai tên cao thủ cực mạnh đi bên cạnh ra tay, mấy tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh kia đã xông lên.
““Uỳnh!”
Khi cao thủ nhà họ Khương sắp sửa tấn công cao thủ của Mục phủ, bỗng một thanh trường mâu từ trên trời giáng xuống, lao thẳng tới trước mặt cao thủ nhà họ Khương.
Ngay khi thanh trường mâu cắm xuống đất, một khí thế võ thuật cực kì khủng bố chợt xuất hiện, quét về phía cao thủ nhà họ Khương.
“Bịch bịch bịch!”
Đám cao thủ nhà họ Khương bị buộc phải lùi lại liên tiếp mấy bước, ai nấy đều lộ vẻ khiếp sợ.
Gần như chỉ trong chớp mắt, hai gã cao thủ bên cạnh Khương Nham đã xông lên chản trước mặt Khương Nham, sắc mặt hết sức căng thẳng, đưa mắt nhìn về phía đối diện, chẳng biết từ lúc nào, Mục thành chủ đã xuất hiện ở nơi đó. ĩ nã Thanh trường mâu căm trên mặt đất cũng đã mì trong tay Mục thành chủ.
“Thành chủi”
Các cao thủ của Mục phủ thấy Mục thành chủ xuất hiện đều kích động hô lên.
Khương Nham nhìn chòng chọc vào Mục thành chủ, nghiến răng nói: “Ông đã đứng lên được rồi sao?”
Mục thành chủ lạnh nhạt nhìn Khương Nham, bình thản lên tiếng: “Dù các người là người của gia tộc Cổ Võ thì Mục phủ này cũng không phải nơi các người có thể tùy tiện giương oai diều võ, tôi khuyên các người một câu, tốt nhất là nên tự giác rời khỏi nơi này đi”.
Thanh trường mâu trong tay ông lão như đang mang một hơi thở hết sức đáng sợ.
Cao thủ của nhà họ
Điều này làm cho các cao thủ của nhà họ Khương đều phải khiếp sợ vô cùng.
Ngay cả trong gia tộc Cổ Võ cũng không có nhiều linh khí, vậy mà hôm nay, trong Mục phủ nho nhỏ này đã có đến ba thanh linh khí xuất hiện, linh kiếm trong tay kiếm khách Ảnh Tử, con dao găm linh khí trong tay Dương Chấn, cùng với linh mâu trong tay Mục thành chủ.
Vậy chẳng phải là, nếu có thể tiêu diệt được Mục phủ, nhà họ Khương sẽ có thêm được ba thanh linh khí?
Nghĩ tới đây, ánh mắt Khương Nham chợt trở nên điên cuồng.
Ông ta nhìn chằm chăm vào Mục thành chủ, nghiến răng nói: ‘Mục thành chủ, hôm nay tôi tới đây chỉ có ý định mang Dương Chấn đi, tốt nhất là ông chớ có xen vào việc của chúng tôi, bằng không, hôm nay chính là ngày Mục phủ biến mất!”
Mục thành chủ cười nhạt, đột nhiên, một hơi thở võ thuật vô cùng mạnh mẽ chợt bùng nổ từ trên người ông lão, hơi thở này tăng vọt ngang hàng với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm.
Tay cầm thanh linh mâu, Mục thành chủ lúc này trông hệt như một vị thần giáng thế, một mình trông coi cửa thành, không một kẻ nào có thể xâm phạm.
Mục thành chủ quát lạnh: “Ai dám tiến một bước, giết không tha!”