Chương 3709
Anh giận dữ quát, đấm một phát, sức mạnh cuồng bạo bùng nổ từ nắm tay anh.
“Ầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, hộ vệ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ nhà họ Tề hộc máu, bay xa mấy chục mét như diều đứt dây, rơi mạnh trước chân Tề Anh Vệ.
Cùng lúc đó, đòn tấn công của một hộ vệ nhà họ Tề khác đã giáng trúng người Dương Chấn.
“Ầm!”
Đúng lúc đòn tấn công của hộ vệ nhà họ Tề giáng trúng người Dương Chấn, tiếng vỡ nát vang lên, Vô Hình Thuẫn do Dương Chấn triệu hồi cũng biến mất.
Dù sao đối phương cũng là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, Dương Chấn không thể đẩy lùi cả hai cao thủ bằng một đòn được, nên trong lúc dốc toàn lực đánh bay một hộ vệ, anh cũng triệu hồi Vô Hình Thuẫn để ngăn đòn tấn công từ hộ vệ thứ hai.
Tuy được Vô Hình Thuẫn bảo vệ, nhưng Dương Chấn vẫn cảm nhận được sức mạnh khổng lồ như muốn phá hỏng hết nội tạng của anh.
Nhưng sau khi đỡ đòn đánh này xong, anh cũng không lùi lại nửa bước, nếu anh lùi ra sau nữa thì sẽ ảnh hưởng đến Đỗ Trọng.
Tuy anh không rõ Đỗ Trọng đang trải qua chuyện gì mà đến mức không có phản ứng trước thần kiếp bảy màu, nhưng anh có thể khẳng định, chắc chắn Đỗ Trọng đã tiến vào trạng thái kỳ diệu nào đó.
Đối với bất cứ người luyện võ nào, trạng thái kỳ diệu tựa như nhà sư thiền định này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.
Quan trọng nhất là Dương Chấn không thể để hộ vệ
“Cậu là ai?”
Hộ vệ nhà họ Tề vô cùng kinh hãi khi thấy chẳng những cú đấm của mình không giết được Dương Chấn, mà Dương Chấn còn đánh đồng bọn của lão ta bay xa mấy chục mét.
Lúc này, không riêng gì hộ vệ nhà họ Tề, cả Tề Anh Vệ, Tề Anh Tuyết, Liễu Như Yên, Dịch Phi Dương và Doãn Thiên Kiều đều trợn tròn mắt, có vẻ không dám tin.
Hộ vệ nhà họ Tề là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, hai cao thủ mạnh mẽ như thế cùng ra tay, lại bị Dương Chấn đánh trọng thương một người, chống lại đòn toàn lực của người kia mà không lùi bước.
Quan trọng là Dương Chấn còn cùng thế hệ với họ.
Họ là thiên tài hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng họ còn chưa bước vào Thiên Cảnh mà đã có người đồng trang lứa với họ sở hữu thực lực giết được cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ rồi.
So với Dương Chấn, họ cũng được coi là thiên tài ư?
Bảo rác rưởi thì còn tạm được!
Dương Chấn không trả lời hộ vệ nhà họ Tề mà dồn sức vào nắm tay phải.
Lúc này, hộ vệ nhà họ Tề cũng cảm nhận được khí thế ngày càng mạnh trên nắm tay phải của Dương Chấn, lão ta lập tức biến sắc, tức giận quát lớn: “Cậu chán sống rồi!”