Như thể đã thấy được sự thất vọng thoáng lóe lên trong mắt Dương Thanh, Trần Anh Hào lập tức cuống lên, vội nói: "Cậu Thanh, tôi đi ạ!"
Dương Thanh gật nhẹ đầu: "Nếu đánh chết được luôn thì quá tốt".
"Tôi sẽ đích thân giết hắn ta!"
Trần Anh Hào kiên định nói rồi dứt khoát bước từng bước về phía Thái Quang.
Sau khi nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người, sắc mặt Thái Hữu Vi hơi khó coi. Dương Thanh bảo Trần Anh Hào đánh Thái Quang, tức là đang định đánh con ông ta ngay trước mặt ông ta đấy.
Điều khiến ông ta uất ức chính là ông ta chỉ dẫn tới đây một trăm người, còn bên Dương Thanh có tới một nghìn người.
Dương Thanh bảo Trần Anh Hào đánh con ông ta, ông ta dám ngăn cản chắc?
Thấy Trần Anh Hào bước về phía mình, Thái Quang đang hống hách lập tức nhận ra tình hình hiện giờ, sợ hết hồn ngay.
"Bố, con không muốn chết, bố phải cứu con!"
Thái Quang cuống cả lên, vội nói bằng giọng nghẹn ngào.
"Câm miệng!"
Thái Hữu Vi nghiến răng nghiến lợi, tức giận quát.
Đại sảnh yên ắng hẳn, mọi người đều im lặng nhìn Trần Anh Hào đang bước từng bước về phía đám người nhà họ Thái.
Không ít người cảm thấy mình phải thay đổi cách nhìn về Trần Anh Hào.
Cho dù bên Dương Thanh đông hơn, đang chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng phe đối phương cũng có tận một trăm người. Trần Anh Hào đang đi một mình về phía nhà họ Thái, định ra tay với Thái Quang.
Không ai dám chắc liệu nhà họ Thái có làm liều không.
Nghe lời Dương Thanh nói thì anh đang muốn lấy mạng Thái Quang.
Nếu Trần Anh Hào giết Thái Quang thật, nhà họ Thái sẽ làm thế nào?
"Bố, nó định giết con, nó định giết con! Bố cứu con, mau cứu con với!", Thái Quang thực sự sợ hãi, cầu khẩn.
Tuy Thái Quang là con Thái Hữu Vi nhưng cũng không có quyền lực gì, bao năm qua, cơ thể anh ta đã suy kiệt vì rượu chè và gái gú, trước đó còn bị Dương Thanh đánh, giờ lại bị Trần Anh Hào dọa cho run lẩy bẩy.
Nếu Trần Anh Hào thật sự mạnh tay thì hoàn toàn có thể giết Thái Quang.
"Câm mồm!"
Thái Hữu Vi quát, đương nhiên ông ta cũng hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ.
Rốt cuộc Thái Quang cũng im, nhưng vẫn sợ tới mức run bần bật.
"Con trai tôi đang bị thương, cậu lại bảo người của cậu đánh nó thì bất công quá nhỉ?", Thái Hữu Vi bỗng nhìn về phía Dương Thanh.
Dương Thanh cười cười, nhìn về phía Mã Siêu bên cạnh: "Có à?"
Mã Siêu nhếch môi cười mỉa mai: "Chẳng phải ông ta đã nói nắm đấm của ai lớn thì lời người đó nói chính là đạo lý ư? Giờ nắm đấm của anh Thanh lớn hơn, đương nhiên phải theo lời anh nói rồi, anh bảo công bằng thì sẽ công bằng".
Dương Thanh gật đầu: "Tôi thấy rất công bằng, chẳng phải vừa nãy tên kia còn uy hϊế͙p͙ Anh Hào, bảo anh ta và người thân ra đường cẩn thận ư? Chắc chắn hắn ta tự thấy mình rất mạnh, vốn không sợ Anh Hào".
Thái Hữu Vi sầm mặt, nhưng Dương Thanh và Mã Siêu nói không sai, chính Thái Quang đã lôi người thân của Trần Anh Hào ra để đe dọa trước.
"Đương nhiên, nếu họ muốn làm chuyện bất công thì chúng ta chỉ có thể bất công hơn rồi", Dương Thanh chợt nói.
Mã Siêu cười hề hề: "Em hiểu rồi!"
Tiếp đến, Mã Siêu nói lớn với một nghìn người kia: "Nếu ai dám không tuân theo quy tắc thì giết cho tôi!"
"Vâng!"
Một nghìn người đứng dậy hò hét, như khiến trời đất rung chuyển.
Trần Anh Hào đang hơi căng thẳng cũng bình tĩnh lại, chỉ thấy máu trong người sôi lên, toàn thân tràn ngập sức mạnh.